Trên một mảnh bình nguyên phía bắc Tây Kinh nước Liêu là nơi quân đội của Gia Luật Thuần sau khi quy hàng Đại Tống đồn trú, bên trong soái trướng (lều của nguyên soái) trong đại doanh, Gia Luật Thuần vẻ mặt do dự nhìn Gia Luật Đại Thạch nói:
- Đại Thạch hiền chất, tuy rằng chúng ta thân là tướng đầu hàng nhưng Đại Tống đối xử với chúng ta rất tốt, những điều trước đây đồng ý với chúng ta đều đã thực hiện, hơn nữa Dương tướng quân kia còn hứa hẹn với chúng ta sau này nhất định sẽ luận công ban thưởng, cho nên ta cảm thấy quy thuận Đại Tống cũng không có gì không tốt, bằng không thì cứ từ bỏ kế hoạch ban đầu đi.
Thấy Gia Luật Thuần không ngờ muốn từ bỏ kế hoạch lúc đầu, Gia Luật Đại Thạch có chút lo lắng, lập tức khuyên nhủ:
- Vương thúc, hiện tại đang là lúc Đại Tống cần chúng ta, hơn nữa sau khi đánh bại Đại Liêu, bọn chúng cũng cần Bệ hạ và người ổn định lòng dân nước Liêu, cho nên Đại Tống tạm thời nhất định sẽ nghĩ biện pháp trấn an người, nhưng người nghĩ mà xem, đợi sau khi nước Liêu bình ổn lại, vương thúc người không những không có ích gì cho Đại Tống, ngược lại còn có thể khiến Đại Tống lo sợ sự tồn tại của người và Bệ hạ làm ảnh hưởng đến sự ổn định của nước Liêu, người thấy Đại Tống còn có thể giữ lại người sao? Người ngàn vạn lần đừng quên bài học của Đường hậu chủ đó.
- Chuyện này…
Gia Luật Thuần nghe đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-vuong-gia-vo-dung-lot-xac/3737495/chuong-959.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.