Từ sau khi người Nữ Chân đánh tới, thành Thượng Kinh liền đóng cửa thành, phòng khi thám quân của người Nữ Chân tiến vào trong thành. Chẳng qua binh lực của người Nữ Chân không đủ, lại thêm nữa là một mình thâm nhập vào, cho nên A Cốt Đả cũng không dám chia quân đi bao vây kinh thành, mà đem quân đánh vào trọng điểm ở cửa Bắc. Ba cổng thành còn lại thì phái nhóm nhỏ binh lính thường xuyên quấy nhiễu để phân tán chú ý.
Lúc mới bắt đầu, quân Liêu còn hết sức kiên định, cửa thành bốn phía tất cả đóng cửa nghiêm ngặt, không có lệnh của cấp trên tuyệt đối không được mở cửa. Tuy nhiên theo thời gian trôi qua, ba cửa thành kia phòng thủ ngày càng lơi lỏng, đặc biệt là cửa Nam lại thường xuyên mở ra. Dù sao trong thành cũng cần vận chuyển vào một chút vật tư, thừa cơ lúc cửa thành mở, vài người dân do chiến tranh mà trở thành dân tị nạn cũng muốn chạy vào trong thành. Dù sao ngoài thành động một chút người Nữ Chân liền giết người, hơn nữa còn cướp hết sạch lương thực. Cho nên chỉ có những tên ngốc mới ở ngoài thành lúc này, chỉ có đường chết thôi, vào trong thành tuy không đủ sống nhưng ít ra còn đường sống.
Hôm nay lại có một đoàn từ phía Nam đem theo vật tư mang vào trong thành. Nói cho cùng, trong thành trào vào quá nhiều dân tị nạn, khiến cho lương thực tiêu hao nhanh chóng, làm giá cả tăng cao, đặc biệt là giá lương thực tăng lên gần mười lần, thậm chí có cầm tiền cũng không mua được lương thực nữa là. Chính điều này làm cho số lần đưa vật tư từ ngoài thành vào nhiều hơn, nếu không trong thành đã xuất hiện chuyện người chết đói nằm đầy khắp nơi rồi.
Theo nhóm vật tu nay vao thanh là một đám dân tị nạn chĩa vao cửa thành đánh người rồi xông vào trong thành, quân Liêu bảo vệ cửa thành muốn đuổi theo cũng không có cách nào. Huống chi bọn họ cũng lười đuổi, dù sao bọn họ cũng chỉ là muốn kiếm miếng ăn, nhưng bây giờ ngay cả lương bổng cho họ cũng không đến tay, sức đâu mà đuổi lũ dân chạy nạn ấy chứ?
Chỉ có điều quân Liêu trước cửa thành cũng không phát hiện được, trong số dân tị nạn tràn vào thành, vài tên lén lén lút lút, trên mặt toàn bùn đen, căn bản không thấy rõ mặt. Hơn nữa, sau khi mấy người này vào trong thành, lập tức rẽ vào mấy cái hẻm ngoan ngoèo trong thành, giống như rất quen thuộc với địa hình trong thành vậy. Cuối cùng mấy người kia tiến vào một nhà dân không lớn lắm, hơn nữa còn không trở ra nữa.
Hiện tại đã sắp vào tháng 11 rồi, ban ngày đi bên này kinh thành ngày càng ngắn, đêm đến lại sớm buông xuống. Với lại do chiến tranh nên thực hành lệnh cấm đi lại. Cho nên mỗi khi đêm đến, người đi trên phố rất nhanh trở nên vắng tanh, toàn bộ kinh thành cũng trở nên cực kì yên tĩnh, dường như đã biến thành một tòa thành chết vậy.
Lúc canh ba, phía trước cái nhà dân mà lũ dân tị nạn trốn bên trong ấy, bỗng nhiên chỉ thấy một khe hở ở cửa nhà bị ai đánh thủng. Sau đó vài bóng đen mặc quần áo đi đêm từ trong nhà dân chui ra, sau đó dọc theo góc tường rời xa nơi này. Họ chuyên môn chọn những hẻm nhỏ không người qua lại để chui qua, cuối cùng lại luồn ra bên ngoài một ngôi phủ đệ quy mô cực lớn ở thành nam.
- Là nơi này sao?
Trong bóng tối, chỉ nghe thấy người áo đen cầm đầu thấp giọng hỏi tên bên cạnh.
Khởi bẩm Thái phó, đay chính là phủ đệ của đối phương, hơn nữa chúng ta đã hẹn họ rồi. Chỉ cần Thái phó vừa đến, người trong phủ sẽ mở cửa sau, đến lúc đó chúng ta vào được trong phủ, tự nhiên sẽ có người tiếp ứng.
Chỉ nghe thấy trong đám một tiếng trả lời.
- Tốt lắm, dẫn ta vào phủ!
Người cầm đầu nói lần nữa, theo sau những người này là sự dẫn dắt của một tên áo đen, rất nhanh đã đến cửa sau phủ đệ, quả nhiên cổng đã mở. Đợi sau khi bọn họ đi vào, đi chưa xa đã thấy bên ngoài vài tên cầm đèn lồng, xem bộ chắc là đang đợi họ. Sau đó, những người này dưới sự dẫn dắt đã đến thư phòng ở hậu viện của phủ đệ. Người cầm đầu đẩy cửa đi vào, những người còn lại thì ở ngoài cửa chờ đợi.
Sau khi chỉ thấy người thủ lĩnh đi vào thư phòng, ngay khi nhìn thấy một người trung niên quý tộc Khiết Đan tướng mạo uy vũ ngồi phía sau bàn đọc sách, người áo đen cầm đầu lập tức tháo mặt nạ rồi cười nói:
- Dư Đổ huynh, nhiều năm không gặp, không ngờ phong thái hơn ngày xưa nha!
Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.
Gỡ mặt nạ xuống, người áo đen cũng là một người trung niên, một gương mặt ngựa dài, ánh mắt nhỏ dài, mũi chim ưng. Từ góc độ tướng mạo mà nói, có thể nhìn ra người này thật sự là một nhân vật không đơn giản. Lúc người trung niên uy vũ nhìn người mặt ngựa trong thư phòng, cũng không có chút kinh ngạc nào, đứng lên nói:
- Gia Luật Nô Chương, không ngờ ngươi dám một thân một mình đi vào thành Thượng Kinh, chẳng lẽ ngươi không sợ bị Bệ hạ bắt được, sẽ đem ngươi chặt thành trăm ngàn mảnh sao?
Người trung niên uy vũ trong thư phòng tên là Gia Luật Dư Đổ, hiện tại đảm nhiệm Kim Ngô Vệ Đại tướng quân, phụ trách phòng thủ vùng thành Nam, có thể nói là quyền cao chức trọng, chẳng qua Gia Luật Dư Đổ hết sức chán ghét người Tống, cho nên mắt thấy Liêu quốc diệt vong, đại bộ phận đại thần Liêu quốc đều lựa chọn đầu hàng quân Tống. Nhưng gã vẫn lựa chọn cố tình cấu kết cùng nước Kim, nói một cách khác thích hợp hơn thì chính là Gia Luật Dư Đổ muốn dùng tài nguyên trong tay nước Kim để làm vụ giao dịch. Trước gã đã từng cùng tay trong của nước Kim gặp nhau vài lần trong thành rồi, chỉ là gã không nghĩ rằng Gia Luật Nô Chương sẽ đích thân tới tìm mình.
Nếu so trên dưới Liêu quốc người đáng hận nhất sắp xếp theo thứ tự mà nói, Gia Luật Nô Chương nhất định đứng đầu bảng, ngay cả A Cốt Đả cũng chỉ có thể xếp sau gã. Thậm chí bây giờ chỉ cần nhắc tới tên này, từ Gia Luật Tuấn cho đến đám dân tị nạn nơi đầu đường thành Thượng Kinh đều không khỏi nghiến răng nghiến lợi, vì Liêu quốc rơi vào bước đường cùng này, phần lớn nguyên nhân cũng là do Gia Luật Nô Chương. Nếu không phải gã ở phát động phản loạn ở thành Thượng Kinh, Gia Luật Tuấn cũng không dễ dàng thua mất trận chiến phủ Hoàng Long. Trưoc đo Gia Luat No Chuong lại đem Long Hoa châu hiến cho người Nữ Chân, làm cho người Nữ Chân tiến quân thần tốc, vô số dân chúng vì vậy mà trở thành dân chạy nạn. Có thể nói, Gia Luật Nô Chương trong mắt người Liêu quốc, đơn giản chính là một tên gian tế Khiết Đan không hơn không kém.
- Ha ha, thành Thượng Kinh loạn như vậy, chỉ riêng dân chạy nạn đầu đường đã không dưới bảy tám vạn người. Lại thêm quân đội của Liêu quốc tất cả đều bị quân Kim thành Bắc thu hút sự chú ý, bên trong thành có thể nói trăm ngàn chỗ hở, ta lặng lẽ vào thành, căn bản là không có ai biết, trừ phi có người mật báo, chẳng qua ta chỉ muốn Dư Đổ huynh không làm chuyện ngu ngốc này!
Gia Luật Nô Chương nghe đến đó cũng cười một tiếng, trên mặt cũng đầy vẻ tự đắc và ngông cuống.
Gia Luật Nô Chương năm đó đảm nhiệm Thống quân Phó Sứ đông bắc lộ, liền âm thầm cùng người Nữ Chân lui tới. Chỉ là lúc đó, gã buôn lậu chút thương phẩm cho nguoi Nữ Chan. Từ đo muon kiem chut loi tren nguoi nguoi Nu Chan, chẳng qua càng ngày gã càng tham lam, bắt đầu buôn lậu vũ khí, lương thực và hàng cấm cho người Nữ Chân. Cuối cùng thì bị A Cốt Đả dùng chuyện này áp chế, khiến cho gã không thể không trở thành nội ứng của người Nữ Chân. Hiện tại thực lực của người Nữ Chân ngày càng mạnh, Gia Luật Nô Chương đã toàn âm toàn ý theo người Nữ Chân, con được A Cốt Đa bổ nhiệm làm Thái phó Kim quốc. Đương nhiên Kim quốc mới sáng lập, các chức quan chức danh còn hỗn loạn, ví như Gia Luật Nô Chương làm thái phó thế mà lại nắm trong tay hệ thống tình báo của Kim quốc, chủ yếu xúi giục quan viên Liêu quốc chính là điều quan trọng nhất.
Nhìn vẻ mặt của Gia Luật Nô Chương, Gia Luật Dư Đổ có ý muốn rút đao chém đối phương. Tuy gã cũng chuẩn bị đầu hàng Kim quốc nhưng chỉ do bị bức tới tình huống bất đắc dĩ, giờ gã chỉ có hai con đường có thể đi, một là hàng hai là chết. Nhưng gã không muốn chết, cho nên chỉ có thể đầu hàng. Nhưng Gia Luật Nô Chương lại không giống gã, đối phương chính là hung thủ chủ yếu bức Liêu quốc đến hoàn cảnh hiện tại. Bởi vậy thân là một người Liêu, Gia Luật Dư Đổ đối với gã cũng hận thấu xương.
Chẳng qua kích động rồi kích động, lí trí của Dư Đổ vẫn chiếm thế thượng phong. Dù sao gã cũng không thể nhất thời kích động mà đi quy thuận Liêu quốc, con đường
này chắc vẫn chết, bởi vậy cuối cùng mở miệng nói:
Gia Luật Dư Đổ nghe xong lời của đối phương cũng không kìm nổi sự kinh ngạc mà lên tiếng. Lúc trước gã đã tiếp xúc với người Kim quốc, bàn chuyện trao đổi vàng. Khi đối phương bảo gã làm nội ứng, giúp Kim quốc chiếm thành Thượng Kinh, đây cũng không tính là gì. Chẳng qua gã ra điều kiện với Kim quốc cũng có chút gọi là muốn ra vẻ ta đây một chút, không những yêu cầu giữ lại quân đội thủ hạ của mình, mà còn muốn Kim quốc phong gã làm Tây Liêu Vương, khu đất phía Tây thành Thượng Kinh trở thành khu tự trị, ngoài ra còn một vài điều kiện khác. Thật ra Gia Luật Dư Đổ cũng không có hy vọng gì mấy với những điều kiện trên trời này của mình sẽ được đáp ứng. Ai mà ngờ Kim quốc lại đồng ý tất cả nhanh như vậy mà không chút cò kè mặc cả. Chính điều này làm cho gã vừa khiếp sợ lại vừa có chút hoài nghi với thành ý của Kim quốc.
Gia Luật Nô Chương lại là một cao thủ đoán ý qua lời nói và sắc mặt của đối phương, ngay lập tức phát hiện sự thay đổi biểu cảm sắc mặt của Dư Đổ, liền tươi cười nói:
- Dư Đổ huynh không cần phải hoài nghi, chắc huynh cũng biết, Liêu quốc đã đầu hàng Đại Tống rồi, quân Liêu ở châu Nghi Khôn cũng từ bỏ vũ khí rồi, mà quân Tống đang chuyển hướng rất nhanh sẽ đến ngay trước thành Thượng Kinh này. Mà trước đây Kim quốc từng bị Đại Tống cướp thành, điều đó đã làm cho vua nước Kim ta vô cùng căm tức, cho nên lần này bất kể như thế nào cũng muốn chiếm bằng được thành Thượng Kinh trước quân Tống. Mà điều này nhất định cần sự giúp sức của Dư Đổ huynh rồi, nếu việc này thành công, Dư Đổ huynh là người lập công lớn nhất trận này rồi!
Nghe Kim quốc muốn chiếm thành Thượng Kinh trước quân Tống, Dư Đổ cũng biểu lộ sự ngạc nhiên như vỡ ra được cái gì đó, thì ra gã hiểu được tại sao Kim quốc đột nhiên đáp ứng những điều kiện trên trời của mình nhanh như vậy. Hóa ra là thời gian khẩn cấp, bọn họ không thể không đáp ứng, nghĩ đến đây, trên mặt Gia Luat Dư Đổ cũng xuất hiện một nụ cười thân thiết.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]