Triệu Nhan tuyệt đối không ngờ, vốn định tiến cung hắn lại gặp được Cổ Thiên Kiệt và cả nhà Chu Đồng ở trước cửa cung, hơn nữa người một nhà đều quỳ gối trước cửa cung, dường như có gì oan khuất, hắn hỏi Chu Đồng, đối phương chỉ nhìn Cổ Thiên Kiệt, xem ra chuyện này khẳng định có liên quan tới Cổ Thiên Kiệt.
Nghĩ đến đây, Triệu Nhan cũng không vội vã tiến cung, cho người đưa xe ngựa đứng ở bên ngoài cửa cung, sau đó chính mình lên xe, Cổ Thiên Kiệt lúc này đã hạ xương cốt ngồi xuống trong xe ngựa, chỉ có điều sắc mặt vẫn tái nhợt như cũ, thỉnh thoảng còn ho khan kịch liệt vài tiếng, xem ra tình trạng sức khỏe của ông cũng không lạc quan.
Tô Tụng và Tô Thức nhìn loại tình huống này, cũng vô cùng hiểu chuyện tạm thời hướng Triệu Nhan cáo lui, sau đó ra ngoài xe chờ, cho đến lúc này Triệu Nhan mới mở miệng nói:
- Cổ huynh, cả nhà huynh sao lại quỳ ở trước cửa cung, có chuyện gì vì sao không đi tìm ta?
Triệu Nhan vừa dứt lời, Cổ Thiên Kiệt còn chưa kịp mở miệng, Cốt Đầu bên cạnh nhanh mồm nhanh miệng như cũ lau nước mắt nói:
- Điện hạ, vốn chuyện này ta và phu quân đều muốn đi tìm ngài giúp, nhưng phụ thân nói ngài đã không để ý tới triều chính nhiều năm, thật sự không muốn phiền ngài, cho nên lúc này mới nghĩ một biện pháp, hy vọng có thể gặp mặt Thái hậu giải oan cho Cổ gia!
- Giải oan? Giải oan gì? Rốt cuộc là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-vuong-gia-vo-dung-lot-xac/3716327/chuong-797.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.