Triệu Nhan vốn định tự mình đi tìm Tô Tụng hỏi tại sao triều đình lại đột nhiên viện trợ người Nữ Chân, tuy nhiên không đợi hắn rời khỏi chỗ Hoàng Ngũ Đức, đã nghe phủ đệ có người đến bẩm báo, Tô Tụng lại đến phủ cầu kiến, phỏng chừng cũng vì chuyện này, vì thế Triệu Nhan cũng không dám trì hoãn, vội vàng hướng Hoàng Ngũ Đức cáo từ, sau đó vội vã chạy về nhà.
Khi Triệu Nhan đi vào tiền sảnh, vừa vặn nhìn thấy Tô Tụng đang ngồi ở phòng khách thưởng thức trà, thấy hắn đi vào lập tức đứng lên cười nói:
- Điện hạ, ngài dường như đối với chuyện của người Nữ Chân cảm thấy hứng thú, nếu ta sớm biết, lúc trước nên nói cho ngài rồi.
- Không sao, ta cũng không ngờ triều đình sẽ nghĩ tới viện trợ người Nữ Chân, tuy nhiên chuyện này rốt cuộc là thế nào, vì sao trước đó không nghe được tin tức gì?
Triệu Nhan ngồi xuống uống ngụm trà hỏi.
Nghe được Triệu Nhan hỏi vấn đề này, chỉ thấy Tô Tụng trầm ngâm một lát mới mở miệng nói:
- Điện hạ ngài có điều không biết, lại nói tiếp chuyện này thật đúng là có chút huyền thoại, vốn triều đình sẽ không chú ý tới bộ lạc phía bắc Liêu quốc, chẳng qua có một người mới đến, lúc này mới khiến cho triều đình bắt đầu coi trọng người Nữ Chân hơn.
Tô Tụng nói xong nói lại việc Đại Tống bỗng nhiên quyết định viện trợ Nữ Chân một lần, hoá ra đây hết thảy đều do một kẻ tên Vương Luân là phần tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-vuong-gia-vo-dung-lot-xac/3716326/chuong-796.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.