- Tam thúc, Triệu Giai ca ca tuy có lỗi, nhưng tay của huynh ấy cũng bị thương rồi, e rằng không thể chép phạt nội quy của trường, hơn nữa chúng con cũng không làm sao, cho nên tam thúc người chi bằng miễn tội cho Triệu Giai ca ca đi!
Lúc này khiến mọi người đều bất ngờ là, Triệu Dung nhỏ tuổi nhất chợt đứng ra nói. Đôi mắt tràn đầy sự chân thành nhìn Triệu Nhan.
Thấy Triệu Dung xin cho mình, Triệu Giai cũng ngạc nhiên nhìn đối phương, lúc này nó cũng nghe ra, hai bé nam trước mặt này có lẽ là hai em họ nhỏ của nó. Có quan hệ này, lại thêm đối phương không tính toán giúp mình cầu xin, khiến Triệu Giai lập tức có thiện cảm với Triệu Dung, ánh mắt nhìn đối phương toát lên vẻ cảm động.
Triệu Nhan nghe thấy lời của Triệu Dung, liền không khỏi liếc nhìn Triệu Quần ở bên cạnh, trong ánh mắt của hai người vô cùng bất ngờ, nếu đứa trẻ lớn một chút thì bỏ đi, nhưng phải biết Triệu Dung mới bảy tuổi, với độ tuổi hiện tại của nó đã có thể rộng lượng tha thứ cho người khác, điều này không phải ai cũng có thể làm được.
Chỉ thấy Triệu Nhan suy nghĩ chốc lát, tuy vẫn còn chút giận Triệu Giai, nhưng cũng không nhẫn tâm cự tuyệt thỉnh cầu của Triệu Dung, sau cùng gật đầu nói:
- Được rồi, nếu Triệu Dung đã cầu xin, vậy thì ta sẽ miễn hình phạt chép nội quy trường cho Giai nhi!
Nghe thấy cuối cùng không cần chép phạt nữa, khuôn mặt Triệu Giai không giấu nổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-vuong-gia-vo-dung-lot-xac/3713425/chuong-764.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.