Nghe thấy phía sau lưng có tiếng kêu cứu của học sinh trong rừng trúc, cùng lúc cũng có một số học sinh thất thanh kêu lên, khiến Triệu Nhan và Triệu Quần giật thót mình, quay người chạy về phía rừng trúc, nhưng họ chưa vào đến rừng trúc, đã nghe thấy từ bên trong truyền đến tiếng “ong ong ong”, sau đó chỉ thấy đám Triệu Thân và Triệu Dung ôm đầu chạy ra, trong đó tay của Triệu Thân còn cầm một ống trúc.
- Lấy quần áo bịt đầu lại.sau đó ngồi xổm xuống!
Triệu Nhan thấy vậy lập tức hét lớn. Tình hình này vừa nhìn đã biết, chắc chắn đứa nhóc tinh nghịch Triệu Thân chọc vào tổ ong vò vẽ, nhưng rơi vào hoàn cảnh này tốt nhất không được chạy loạn lên, mà dùng quần áo bịt kín đầu ngồi xuống, như vậy đàn ong sẽ nhanh chóng bay đi.
Tuy nhiên tụi nhỏ Triệu Thân và Triệu Dung đều bị hoảng sợ, nghe thấy lời của Triệu Nhan nhưng không tiếp thu, chỉ lo ôm đầu chạy điên cuồng. Triệu Nhan bèn ra hiệu với Triệu Quần, sau đó bản thân chạy lên trước giữ chặt Triệu Dung và hai học sinh khác, vung áo che cho chúng, đồng thời mình cũng dùng tay áo rộng thùng thình che kín mặt, sau đó ngồi xổm xuống không nhúc nhích. Lúc này hắn vô cùng biết ơn phát minh của cổ nhân, làm quần áo rộng như vậy, từ đó hắn mới có thể che chở cho ba đứa trẻ và cả mình. Nếu mặc quần áo của hậu thế, e rằng chỉ có thể che được cái mặt.
Triệu Quần cũng làm y chang, nhưng y vứt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-vuong-gia-vo-dung-lot-xac/3712994/chuong-763.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.