Chương trước
Chương sau
Trong lịch sử vốn có, Triệu Húc có mười bốn người con trai, tuy nhiên kỳ quái là, mấy người con trai phía đầu không ngờ tất cả đều chết sớm, ngược lại những người con trai ở phía sau sinh ra đều còn sống, dựa theo suy đoán của Triệu Nhan, điều này rất có thể có liên quan tới Từ Đắc Tổ, bởi vì trong lịch sử vốn có không có sự tham gia của lão, Từ Đắc Tổ có khả năng bởi vì một số nguyên nhân vẫn luôn ở lại trong cung, cuối cùng giống như phụ thân của gã, bắt đầu ám sát những hoàng tử vừa mới sinh ra này, tuy nhiên có khả năng lại bởi vì nguyên nhân không muốn người khác biết được, ví như thân phận Từ Đắc Tổ bại lộ hoặc chết sớm, điều này mới khiến cho số con trai còn lại của Triệu Húc còn sống. 

 Tuy nhiên Triệu Nhan xuyên qua không gian lịch sử, bởi vì sự tham gia của hắn, chẳng những khiến cho Từ Đắc Tổ chết sớm, hơn nữa ngay cả hoàng cung của Triệu Húc cũng xảy ra một chút biến cố, điều này cũng khiến cho số con trai của Triệu Húc đạt đến mười tám người, trong đó chỉ có một người vì bệnh mà chết sớm, số còn lại ít nhất đến bây giờ cũng vô cùng khỏe mạnh, trong đó người lớn nhất cũng đã mười tuổi rồi, tuy rằng vẫn là một đứa trẻ, nhưng trong lịch sử chuyện những đứa trẻ kế thừa ngôi vị nhiều không đếm xuể, cho nên Triệu Húc truyền ngôi cho một đứa trẻ cũng rất bình thường. 

 Tuy nhiên con trai của Triệu Húc nhiều, lại đem đến cho Triệu Nhan không ít phiền toái, đầu tiên hắn muốn xác định trong những đứa trẻ này ai là Tống Triết Tông Triệu Hú. đáng tiếc Triệu Hú trước lúc đăng cơ vốn không dùng tên này, về phần tên ban đầu Triệu Nhan cũng không nhớ rõ, thậm chí ngay cả y xếp hàng thứ mấy hắn cũng đều không nhớ được, kể từ đó, Triệu Nhan căn bản không thể đoán được Triệu Hú rốt cục là vị hoàng tử nào. 

 Lại nói tiếp Triệu Hú tuy là một vị hoàng đế tốt, nhưng lại sống không được lâu, cho nên Triệu Nhan cũng không mong muốn để cho y lên ngôi hoàng đế, mặt khác còn có một đứa con trai khác của Triệu Húc tên là Triệu Cát, bởi vì trong số con trai của Triệu Húc đích thực có một vị hoàng tử tên là Triệu Cát, mẫu thân là Trần thị, điều này cũng phù hợp với lịch sử, đương nhiên bây giờ Triệu Cát mới bốn năm tuổi. Tạm thời vẫn chưa nhìn ra dáng vẻ sau này. 

 Cũng chính bởi vì nguyên nhân trên, cho nên khi Triệu Húc hỏi Triệu Nhan vị hoàng tử nào là thích hợp nhất để tiếp nhận ngôi vị Hoàng đế, hắn mới biểu hiện một chút do dự, thứ nhất hắn không muốn lại để Triệu Hú trong lịch sử vốn có lên ngôi Hoàng đế, lại không biết ai là Triệu Hú, thứ hai Triệu Nhan mấy năm nay đều ở Quảng Châu, đối với mấy người con trai của Triệu Húc hiểu biết không nhiều lắm, cho nên để cho hắn chọn ra một người thích hợp kế thừa ngôi vi Hoàng đế trong số các vị hoàng tử, điều này quả thực quá khó khăn. 

 Nhìn thấy Triệu Nhan vì vấn đề của mình mà khó xử nhíu mày suy tư, trên khuôn mặt tái nhợt của Triệu Húc lại lộ ra một nụ cười vô lực, chỉ thấy y miễn cường vươn tay vỗ vỗ bờ vai của Triệu Nhan nói: 

 - Tam đệ, chuyện này không phải cũng làm cho đệ thấy khó xử đó chứ? 

 - Điều này… 

 Trên mặt Triệu Nhan cũng lại lộ ra một nụ cười gượng, sau đó bất đắc dĩ nói thật: 

 - Đại ca, con trai của huynh rất nhiều, có mấy người còn là sau khi đệ rời kinh thành mới sinh ra, cho nên đệ căn bản không biết tính tính bọn chúng. Hơn nữa tính tình lúc nhỏ hay thay đổi, cũng không biết tương lai bọn chúng sẽ là hạng người gì, mà đệ lại không thể tùy ý đề ra một vị hoàng tử để cho đại ca xem thử, cho nên… 

 - Thật ra đừng nói là tam đệ, ta đây thân là phụ thân cũng có băn khoăn như vậy, con trai của ta đều quá nhỏ, cũng không biết sau này bọn chúng sẽ trở thành người như thế nào, cho nên để ta đem giang sơn Đại Tống này giao vào trong tay bọn chúng, khiến cho ta thật sự rất khó yên tâm, đây cũng là một trong những nguyên nhân chủ yếu ta muốn đem ngôi vị Hoàng đế truyền lại cho tam đệ. 

 Triệu Húc lúc này mở miệng vô lực nói. 

 - Nhưng… 

 Nghe được Triệu Húc lại đem chuyển chủ đề tới việc truyền ngôi cho mình, Triệu Nhan theo bản năng muốn nói thêm gì nữa, nhưng há miệng ra lại không biết nên nói cái gì cho phải. 

 Nhìn thấy biểu hiện phức tạp trên mặt Triệu Nhan, chỉ thấy Triệu Húc lúc này bất đắc dĩ thở dài một tiếng nói: 

 - Tam đệ, vừa rồi ta cũng đã nói, ta biết rằng đệ không muốn tiếp nhận ngôi vị Hoàng đế của ta, ta cũng không muốn ép đệ quá mức. Cho nên ta chuẩn bị đem quyền lựa chọn này giao cho chính đệ! 

 - Chính đệ sao? Có ý gì vậy? 

 Triệu Nhan nghe đến đó hết sức kinh ngạc nói, tuy nhiên hắn rất nhanh liền hiểu được tâm ý của Triệu Húc. 

 Chỉ thấy lúc này Triệu Húc vươn cánh tay, dường như muốn lấy ra vật gì đó từ sâu bên trong giường, nhưng thân thể y thật sự quá yếu ớt, căn bản là với không tới. Điều này làm cho y bất đắc dĩ cười với Triệu Nhan, điều này làm cho Triệu Nhan vừa đau buồn trong lòng, cũng vừa hiểu được ý của y, lập tức đứng lên nhoài người, giơ tay sờ sờ phía bên trong giường, kết quả đụng phải một hộp gỗ thuôn dài. 

 Đợi cho Triệu Nhan lấy hộp gỗ ra, sau đó Triệu Húc ra hiệu mở hộp ra, trên hộp cũng không có bị khóa, cho nên Triệu Nhan rất dễ dàng liền mở được hộp ra, tuy nhiên khi nhìn thấy đồ vật ở bên trong, Triệu Nhan lại lộ ra vẻ mặt vừa khiếp sợ lại vừa kinh ngạc, bởi vì trong hộp không ngờ lại đặt hai thánh chỉ, điều này làm cho hắn cảm thấy có vài phần hoang đường, bởi vì lúc trước khi Triệu Thự qua đời, cũng để lại cho hắn hai thánh chỉ như vậy, tình hình bây giờ và tình hình lúc trước Triệu Thự đem thánh chỉ giao cho hắn gần như không khác nhau là mấy. 

 - Đại ca, huynh đây là… 

 Triệu Nhan lúc này cười gượng một tiếng, thậm chí đã đoán được nội dung trong thánh chỉ. 

 - Tam đệ, hai thánh chỉ này đều là tự tay ta viết, trong đó thánh chỉ thứ nhất là sắc phong đệ làm Thái tử, đợi đến sau khi ta băng hà, tam đệ chính là tân quân Đại Tống ta, về phần thánh chỉ còn lại là sắc phong một vị hoàng tử, ta cũng không có viết rõ là vị hoàng tử nào, mà lại để trống, chỉ cần đệ điền tên của hoàng tử vào là được. 

 Triệu Húc lúc này mỉm cười giải thích. 

 - Hoàng huynh, người đây là… 

 Triệu Nhan nghe đến đó lại cũng biểu hiện ra nụ cười gượng, bởi vì Triệu Húc làm như vậy quả thực đã đem tất cả vấn đề nan giải vốn là của y tất cả đổ lên trên người hắn, hắn bất kể như thế nào cũng không muốn tiếp nhận ngôi vị Hoàng đế, kể từ đó, cũng chỉ có thể chọn ra một vị hoàng tử tiếp nhận ngôi vị, tuy nhiên vì để tránh cho vị hoàng tử trở thành một vị hôn quân, Triệu Nhan nhất định phải dạy bảo y tức khắc, đây cũng chính là điều phiền toái lớn, trừ khi là hắn từ khi bắt đầu đã đích thân tiếp nhận ngôi vị Hoàng đế, tuy nhiên điều này hiển nhiên không có khả năng. 

 - Tam đệ, lúc trước phụ hoàng làm sao lại không suy nghĩ truyền ngôi cho đệ, chẳng qua có đại ca ta, ta mới thay đệ gánh vác ngôi vị Hoàng đế này, hiện tại ta cũng rất muốn trước khi ra đi xử lý tốt chuyện ngôi vị Hoàng đế, nhưng đệ xem bộ dạng của đại ca bây giờ, thật sự là không đủ tinh thần và thể lực để làm chuyện này, cho nên chỉ có thể phiền tam đệ rồi. 

 Khi Triệu Húc nói những lời này, khuôn mặt vốn nhợt nhạt lại lộ ra vài phần tươi cười tinh quái, xem ra y quyết định muốn để Triệu Nhan giúp y làm cái việc lựa chọn khó khăn này. 

 Nhìn thấy Triệu Húc hôn mê, Triệu Nhan vội vàng sai người mời đám người Tào Dật và Trực Lỗ Cổ đến, tuy nhiên trước khi bọn lão đến, Triệu Nhan cất hai thánh chỉ vào trong hộp, thứ này thật sự không thể để cho người ngoài biết được. Chỉ có điều khi đem thánh chỉ đặt ở trong tay áo, Triệu Nhan cũng không kìm được lộ ra vài phần cười gượng, Triệu Húc đem cái vấn đề khó khăn này giao cho hắn, hơn nữa còn ngất đi, bây giờ hắn muốn từ chối cũng từ chối không được nữa. 

 Rất nhanh Cao Thái hậu liền đem theo người từ bên ngoài xông vào, ngay sau đó Tào Dật và Trực Lỗ Cổ cũng tiến vào, sau đó bắt mạch cho Triệu Húc đang hôn mê, cuối cùng nói đám người Triệu Nhan không cần phải lo lắng, Triệu Húc tuy rằng ngất đi, nhưng tạm thời không có nguy hiểm đến tính mạng, chẳng qua trong mấy ngày kế tiếp, Triệu Húc lại có khả năng mất mạng bất cứ lúc nào. 

 Nghe được tin này, Cao Thái hậu và Hướng Hoàng hậu lại khóc rống lên vài tiếng, tuy nhiên hai người đã qua nỗi đau buồn nhất thời, cho nên sau khi khóc vài tiếng rất nhanh liền ngừng lại, sau đó cả hai đều nhìn về phía Triệu Nhan, rất hiển nhiên, hai người ấy đều muốn biết vừa rồi Triệu Húc và Triệu Nhan đã nói những gì? 

 Nhìn đến đây, Tào Dật và Trực Lỗ Cổ ở bên cạnh đều chủ động cáo lui, thậm chí ngay cả Hoàng Ngũ Đức cũng đem theo đám thái giám cung nữ tránh ra ngoài điện, toàn bộ trong đại điện cũng chỉ còn lại có Triệu Nhan và Cao Thái hậu, Hướng Hoàng hậu ba người, mà Triệu Nhan cũng biết chuyện này nhất định không tránh khỏi việc phải đối diện với hai người phụ nữ này, cho nên vừa rồi hắn cũng đang suy nghĩ nên ứng phó như thế nào với hai người họ.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.