- Thái bảo, mạt tướng biết sai rồi, đa tạ Thái bảo rộng lượng tha thứ cho mạt tướng!
Trong phủ của Lưu Trọng Cát ở thành Hạ Vũ, Ma Kim Cảnh mặt mày xấu hổ nhận lỗi với Lưu Trọng Cát ở đối diện. Trước đó y vì uống rượu say xông vào hoàng cung, cưỡng hiếp hoàng hậu và các công chúa của Lưu Thiên Đạo, kết quả khiến Lưu Trọng Cát nổi giận, đánh y một trận thật nặng, liệt giường đến hơn một tháng, hôm nay y cố ý đến gặp Lưu Trọng Cát tặng quà nhận tội!
- Ừm, biết sai là tốt, chuyện này ta đã nói chuyện với hoàng hậu và các công chúa rồi, bọn họ cũng không muốn nói cho người ngoài biết, ngoài ra ta đã phong tỏa tin tức, bên ngoài không hề hay biết chuyện này, cho nên coi như ngươi mạng lớn, nếu không ta chỉ có thể giao ngươi cho hoàng thượng xử lí!
Lưu Trọng Cát cất lời, đối với chuyện này ông cũng chỉ có thể giải quyết như vậy, dù sao ông thực sự không nhẫn tâm giết chết thủ hạ bao năm theo bên mình này.
- Ân đức của Thái bảo mạt tướng nhất định ghi nhớ suốt đời, kiếp sau cho dù làm trâu làm ngựa cũng báo đáp đại ân đại đức của Thái bảo!
Ma Kim Cảnh nghe thấy vậy lại lộ ra vẻ cảm động, thậm chí mắt còn ngấn lệ, suýt chút nữa là òa khóc, khiến Lưu Trọng Cát không khỏi thở dài, mềm lòng cho Ma Kim Cảnh đứng dậy, sau đó lại nhẹ nhàng dặn dò vài câu, kết quả khiến Ma Kim Cảnh càng xúc động, lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-vuong-gia-vo-dung-lot-xac/3698082/chuong-677.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.