Chương trước
Chương sau
- Thật tốt quá!

Triệu Nhan nhìn thấy Nhan Ngọc Như đồng ý, lập tức cảm thấy vô cùng vui vẻ mà hét to lên một tiếng, bất kể là Âu Dương Uyển Linh hay là Nhan Ngọc Như, không ngờ đều nguyện ý đến trường học làm lão sư, nói như vậy, trường học nhỏ này của mình vẫn vô cùng hấp dẫn người ta, cũng coi như là một lời khẳng định khác.

Triệu Nhan nói xong mang giáo án mà hôm nay lúc rời đi Âu Dương Uyển Linh trả lại cho mình đưa đến trước mặt Nhan Ngọc Như nói:

- Nhan nương tử, đây là giáo án năm nhất, trên đó ghi trọng điểm từng bài học, trở về cô có thể xem một chút.

- Đa tạ quận vương, ta sẽ xem thật kỹ!

Nhan Ngọc Như tiếp nhận giáo án gật đầu nói, tuy nhiên lúc này dường như nàng muốn nói điều gì đó, nhưng cũng cảm thấy hơi ngượng ngùng, vài lần muốn nói rồi lại thôi, cuối cùng vẫn không thể nói ra miệng.

- Được rồi, quyết định như vậy đi, trước tiên cô làm quen với giáo án một chút, ngày mai ta sẽ giới thiệu một chút cho cô chương trình học năm nhất, ngày mốt cô có thể thử giảng dạy, đến lúc đó coi như là chính thức trở thành lão sư của trường tiểu học rồi.

Triệu Nhan cũng không phát hiện Nhan Ngọc Như khác thường, cái này cũng không thể trách hắn, dù sao khuôn mặt Nhan Ngọc Như luôn luôn lạnh như băng, vẻ mặt cũng rất ít biến hóa, hắn lại không thể nhìn chằm chằm vào trên mặt người ta, vì vậy không phát hiện ra điều khác thường cũng là rất bình thường.

Lúc hai người nói chuyện cũng đã đi đến ngoài cổng trường, Triệu Nhan lập tức khóa kỹ cổng trường, sau đó cáo từ với Nhan Ngọc Như, lúc này Nhan Ngọc Như lại lộ ra vẻ mặt muốn nói lại thôi, nhưng chung quy vẫn là không thể nói ra ngoài miệng, lập tức cũng cáo từ với Triệu Nhan, hai người liền rời khỏi.

Nhan Ngọc Như cầm giáo án về đến nhà, vừa vặn lúc này Ẩn nương cũng kiếm rau dại từ bên ngoài trở về, nhìn thấy Nhan Ngọc Như lập tức tiến lên hỏi:

- Tỷ tỷ tại sao tỷ về muộn vậy, bình thường khi ta trở về, tỷ hẳn là sẽ về sớm hơn mà?

-Ẩn Nương, nói cho muội biết một việc vui, ta tìm được một việc để làm, có lẽ có thể kiếm một chút tiền nuôi gia đình.

Nhan Ngọc Như lộ ra một nụ cười thân thiết nói, trong khoảng thời gian này mỗi ngày nàng đều đến trường học nghe giảng bài, Ẩn Nương cũng không biết nguyên nhân trong đó, nhưng Ẩn Nương cũng không nói thêm gì, chỉ càng thêm cố gắng làm việc, gánh gần như toàn bộ việc nhà. Điều này khiến cho trong lòng Nhan Ngọc Như càng thêm cảm động.

- Thật vậy chăng? Thật tốt quát Tỷ tỷ tỷ tìm được việc như thế nào?

Ẩn Nương nghe đến đó cũng cảm thấy vô cùng vui mừng bất ngờ nói, tình huống trong nhà nàng biết rõ nhất, trước đó nàng đã mang mặt gương đồng đáng tiền nhất trong nhà mang đi cầm, mới có thể chống đỡ đến bây giờ, nếu cứ tiếp tục như thế này, chỉ sợ các nàng thật sự sẽ đến mức sơn cùng thủy tận không còn gì.

- Ừ, trong khoảng thời gian này không phải ta vẫn đi đến trường học của quận vương bên kia nghe giảng bài ấy ư, hiện tại trong trường phải tăng thêm một lão sư, hôm nay khi tan học. quận vương hỏi ta có nguyện ý đảm nhiệm hay không. Ta đã đáp ứng rồi.

Nhan Ngọc Như cười mở miệng nói.

- Thật tốt quá, lấy học thức của tỷ tỷ, đi làm lão sư quả thực là dễ như một bữa ăn sáng!

Ẩ Nương lúc này có vẻ vô cùng hưng phấn, tuy nhiên ngay sau đó nàng nghĩ đến mấu chốt vấn đê:

- Tỷ tỷ, quận vương mời tỷ làm lão sư, mỗi tháng có thể cho. tỷ bao nhiêu thúc tu, khi nào thì có thể được lấy?

Thúc tu cũng chính là thù lao của lão sư, chỉ có điều địa vị lão sư ở cổ đại cực cao, vì vậy thù lao không thể nói thẳng là tiền, như vậy có vẻ rất tục, vì vậy thúc tu là một cái tên đặc biệt được đặt ra. tại Nhan Ngọc Như các nàng đều đã sắp không có cơm ăn rồi, tự nhiên Ẩn Nương sẽ quan tâm đến vấn đề này nhất.

Tuy nhiên Nhan Ngọc Như nghe thấy vấn đề mà Ẩn Nương nói, trên mặt lại lộ ra vài phần khó xử, nhưng đối với Ẩn Nương nàng cũng không giấu diếm gì, lập tức có chút bất đắc dĩ mở miệng nói:

- Hôm nay quận vương chỉ nói để ta nhậm chức lão sư, nhưng không có nói đến thù lao, lúc ấy ta cũng không thể không biết xấu hổ mà hỏi được, tuy nhiên lão sư trường học mỗi tháng cũng có thể được đến ba hay năm xâu tiền, chắc hẳn quận vương cũng không quá mức keo kiệt, nếu như có khoản thu vào này, hẳn cũng đủ cho hai người chúng ta tiêu dùng.

Nếu đổi lại là trước kia, có thể Nhan Ngọc Như sẽ thấy xấu hổ khi nói chuyện tiền bạc, nhưng trong khoảng thời gian này trải qua cuộc sống quẫn bách, gần như mỗi ngày nàng đều vì tiền mà phát sầu, vì vậy ngược lại không hề cảm thấy nói chuyện tiền bạc là việc rất tục, chỉ là da mặt của nàng vẫn quá mỏng, vừa rồi khi nhận lời Triệu Nhan, liền muốn hỏi một chút về thù lao, nhưng cuối cùng vẫn không thể hỏi ra lời.

- Nhóm tá điền của Thượng Thủy trang cũng đều khen Quảng Dương quận vương hào phóng, nói vậy trong chuyện này khẳng định hắn cũng sẽ không keo kiệt, hơn nữa tỷ tỷ, tỷ xinh đẹp như vậy, nói không chừng là vị quận vương kia coi trọng tỷ tỷ đấy, ra tay sẽ càng hào phóng hơn!

Lúc này Ẩn Nương cũng không nhịn được trêu đùa, nếu như Nhan Ngọc Như có công việc thì áp lực gia đình cũng sẽ giảm đi, vì vậy nàng mới có tâm tư nói giỡn với Nhan Ngọc Như.

- Ẩn Nương muội chớ nói lung tung, mặc dù thân phận Quảng Dương quận vương cao, thanh danh trước kia cũng có chút không chịu nổi, nhưng hắn bây giờ cũng chỉ có một thê và hai thiếp, cái này đủ để nói lên đối phương không phải là người háo sắc, đâu phải như những nam nhân khác cứ dòm ngó tỷ tỷ chứ?

Nhan Ngọc Như vội vàng giải thích, tuy nhiên khi nàng nói đến thê thiếp của Triệu Nhan trong lòng không tránh được suy nghĩ, tuy rằng thê tử và thiếp thất của Triệu Nhan không nhiều lắm, nhưng có ai không phải là mỹ nữ khó tìm chứ, cái này có thể thấy đối phương là người chỉ thích mỹ nữ tuyệt sắc, chỉ có điều không biết là mình có lọt vào mắt xanh của hắn hay không?

Nghĩ đến quan hệ của mình và Triệu Nhan, Nhan Ngọc Như lại nghĩ đến chuyện vị phụ thân kia của mình bức mình tiếp cận Triệu Nhan, hơn nữa mục đích của y chính là khiến Triệu Nhan động tâm với mình, thậm chí trở thành thị thiếp của Triệu Nhan, cứ như vậy, y có thể thông qua mình mà hiểu rõ nhiều bí mật hơn nữa của Triệu Nhan.

- Tỷ tỷ làm sao vậy, vì sao sắc mặt đột nhiên trở nên khó coi như vậy, có phải lời của Ẩn Nương khiến tỷ tức giận hay không?

Đúng lúc này, Ẩn Nương nhìn thấy sắc mặt Nhan Ngọc Như biến hóa, lập tức có chút hoảng hốt nói, nàng còn tưởng rằng mình đùa quá khiến Nhan Ngọc Như tức giận.

- Không liên quan đến chuyện mà Ẩn Nương nói, chỉ là ta bỗng nhiên nghĩ đến một sự việc, trong lòng có chút khổ sở!

Nghe thấy lời của Ẩn Nương, lại nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của đối phương, Nhan Ngọc Như không khỏi cười cười an ủi, Ẩn Nương biết một chút về chuyện của phụ thân, nhưng cũng không phải vô cùng rõ ràng, Nhan Ngọc Như cũng không muốn khiến nàng lo lắng, vì vậy cũng không muốn nói cho Ẩn Nương biết mục đích thực sự mình tiếp cận Triệu Nhan.

Cùng lúc đó, Triệu Nhan vừa hát tiểu khúc vừa trở về biệt viện, vấn đề lão sư của trường học đã giải quyết xong khiến cho tâm tình của hắn vô cùng tốt, hiện tại chỉ cần mau mau vẽ ra bản vẽ của kính hiển vi là xong rồi, về phần chuyện đến đạo quán giảng dạy, đối với hắn mà nói quả thực không đáng nhắc tới, tùy tiện bỏ ra một số thứ là có thể lừa dối người cổ đại Tào Dật này.

- Phu quân, Uyển Linh muội muội đi rồi, sao dường như tâm trạng chàng cũng không tệ vậy?

Lúc ăn cơm tối, Tào Dĩnh nhìn Triệu Nhan bỗng nhiên mở miệng hỏi, Bảo An công chúa và đám người Tiết Ninh Nhi cũng cảm thấy kỳ quái nhìn Triệu Nhan, các nàng cũng đều nhìn ra tâm tình Triệu Nhan dường như tốt lắm.

- Uyển Linh chỉ là trở về chăm sóc bà nội sinh bệnh, cũng không phải là không trở lại nữa, về phần tâm tình của ta không tệ, là vì cuối cùng hôm nay cũng giải quyết xong việc lão sư của trường học rồi, tại cũng đã định rồi, ngày mai có thể bắt đầu để nàng thử giảng bài.

Triệu Nhan cười ha hả mở miệng nói.

Trường tiểu học Thanh Thủy là một tay hắn lập ra, hơn nữa từ đầu đến cuối đều là một mình hắn bận rộn, có thể nói cảm tình của hắn đối với trường học này so với trường quân đội còn sâu sắc hơn, giờ trường học có thêm một lão sư, chẳng những giải quyết xong vấn đề hiện tại, đồng thời cũng là dấu hiệu trường học ngày càng phát triển hơn, nói không chừng về sau còn có thể có nhiều giáo sư hơn, đến lúc đó có thể thu nhận thêm càng nhiều học sinh nữa, đến tận lúc mình có thể truyền bá tất cả tri thức của đời sau ra ngoài.

- Lão sư gì, trường tiểu học bên kia không phải chỉ có một mình tam đệ ngươi làm lão sư hay sao?

Thọ Khang công chúa nghe đến đó không kìm nổi lập tức mở miệng hỏi.

- Đúng vậy a, phu quân những gì chàng dạy rất đặc biệt, trừ chàng ra còn có người nào có thể đảm nhiệm lão sư đây?

Lúc này Gia Luật Tư cảm thấy kỳ quái mở miệng hỏi, mặt khác đám người Bảo An công chúa và Tiết Ninh Nhi cũng như vậy, bộ dạng không hiểu mà nhìn Triệu Nhan.

Nghe được nghỉ vấn của đám người Thọ Khang công chúa, Triệu Nhan và Tào Dĩnh liếc nhau, đến Hiển Vi quán dạy học là chuyện mới quyết định ngày hôm qua, Triệu Nhan cũng chỉ kịp nói cho Tào Dĩnh biết,Thọ Khang công chúa và các nàng cũng không biết, tự nhiên các nàng cũng không biết chuyện trường học phải tăng thêm lão sư, vì thế cuối cùng Triệu Nhan đành phải mở miệng giải thích nói:

- Là như vậy, ông nội của Dĩnh nhi hôm qua đến tìm ta...

Đợi cho Triệu Nhan giải thích xong nguyên nhân sự việc một lần, hơn nữa Triệu Nhan vì sợ Tiết Ninh Nhi tức giận, còn cố ý nói mình lúc mới bắt đầu là muốn để Âu Dương Uyển Linh giúp mình dạy học, nàng cũng đã đồng ý, nhưng lại không nghĩ đến trong nhà nàng bỗng nhiên xảy ra chuyện không may, về sau rơi vào đường cùng chỉ đành lựa chọn Nhan Ngọc Như.

- Tam đệ, cái này ngươi không đúng rồi, Uyển Linh không thể đi không phải còn chúng ta ấy ư, việc hay như vậy vì sao không gọi đến ta?

Triệu Nhan vừa dứt lời, Thọ Khang công chúa liền tỏ vẻ bất mãn nói.

- Tam muội đừng quấy rối nữa, Dĩnh nhi muội các nàng cũng không có thời gian rảnh mà phân thân, tính tình của ta cũng không thích hợp làm lão sư, về phần muội thì không cần phải nói nữa, nếu như muội có thể cam đoan giống như tam đệ mỗi ngày đến trường dạy học, vậy ta sẽ để muội đi ngay!


- Ninh nhi muội muội nói cũng đúng, tuy nhiên Ngọc Như muội muội quả thật cũng có chút đáng thương, trước đó ta không thể giúp đỡ nàng, hiện tại ngược lại có thể nhân cơ hội này giúp đỡ nàng một chút.

Nghe được lời Tiết Ninh Nhi nói, Bảo An công chúa cũng mở miệng lần nữa nói, nàng đã biết xuất thân của Nhan Ngọc Như, có lẽ cũng là một duyên phận đi, nàng cũng luôn cảm giác nói chuyện cùng với Nhan Ngọc Như rất thú vị, trong khoảng thời gian này cũng coi đối phương trở thành tỷ muội tốt của mình.

Đối với lời của Tiết Ninh Nhi và Bảo An công chúa, Tào Dĩnh và Gia Luật Tư đều gật gật đầu, thậm chí ngay cả Thọ Khang công chúa dường như cũng hiểu được các nàng đang nói cái gì, nhưng duy chỉ có Triệu Nhan là tỏ ra vẻ mặt mê man mà hỏi:

- Mọi người đang nói cái gì vậy, rõ ràng là Nhan Ngọc Như giúp chúng ta dạy học, sao bây giờ lại biến thành ta giúp nàng ấy vậy hả? 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.