Chương trước
Chương sau
- Được rồi, ứng dụng ký hiệu số phần trăm mọi người đều đã hiểu được rồi, bây giờ thầy viết tỉ số nhỏ và phân số ở trên bảng, các trò chuyển đổi sang tỷ lệ phần trăm đi!

Triệu Nhan chỉ lên hai hàng chữ số ở trên bảng rồi nói với Tiết Lễ họ ở bên dưới, sau đó lại cố tình nhìn sang Triệu Quần, kết quả là phát hiện cậu ta ngồi ở đó với vẻ mặt trợn mắt lên, ánh mắt đần độn nhìn lên bảng đen, đoán là từ lúc vào học đến giờ, cậu ta 1 câu cũng không hiểu.

Vừa nấy sau khi Triệu Quần bước vào trường tiểu học, vẻ mặt xem thường và nghỉ ngờ sớm đã bị Triệu Nhan để ý, điều này khiến hẳn rất bất mãn, cho nên trước khi học hẳn không có nhắc nhở Triệu Quần, trực tiếp để y theo Tiết Lễ bọn họ cùng học chung, bây giờ xem ra hiệu quả không tồi, đoán chừng là cậu ta đã hoài nghĩ về chỉ số thông minh của mình rồi.

- Tứ đệ, thế nào rồi, có chỗ nào nghe không hiểu không?

Triệu Nhan cười ha hả đi bên cậu ta cố tình hỏi.

- Khanh khách... 

Lời của Triệu Nhan vừa dứt, Nhã Nhi ở bên cạnh cười phát ra tiếng, cô sớm đã nắm bắt được toán học ở đoạn tiểu học rồi, cho nên mỗi ngày lên lớp đều rất rảnh rỗi, hơn nữa cũng sớm phát hiện ra thái độ lúng túng của cậu ta, bây giờ nghe được Triệu Nhan hỏi vậy, rõ ràng là khiến cho Triệu Quăn bối rối khó xử.

Triệu Quần vô cùng thông minh, lúc này cũng đoán ra được dụng ý của Triệu Nhan, liền buồn bực nhìn sang Nhã Nhi đang che miệng cười không ngừng, ngẩng đầu lên đáp:

- Tam ca, huynh nên hỏi đệ có chỗ nào nghe hiểu rồi không, mà không phải là chỗ nào không hiểu, nhưng mà đệ có thể thành thật trả lời huynh, đệ dường như 1 câu cũng nghe không hiểu, huynh xác định là huynh nói cái này đều là toán học?

- Ha ha, đệ không hiểu là đúng rồi, huynh nói những thứ này đương nhiên là toán học, chỉ là khác so với toán học truyền thống, cách tính mới này đều sử dụng ký hiệu để làm đơn giản đi chữ số và cách tính, cho nên muốn học cách tính này, nhất định phải hiểu ý nghĩa của ký hiệu đó, nếu không cho dù đệ có nghe 100 năm cũng không hiểu.

Triệu Nhan cười lớn mở miệng nói, hiệu quả mà hắn cần chính là như vậy. 

- Dùng ký hiệu làm đơn giản chữ số và cách tính, làm như vậy có Ích gì?

Triệu Quần lại 1 lần không hiểu và hỏi.

Lợi ích thì nhiều rồi, nhưng mà huynh chỉ nói bằng miệng thì đệ sẽ không thể nghiệm được đâu, như vậy đi, huynh ra 1 bài toán đơn giản, cho đệ và Nhã Nhi làm, đến lúc đó thì đệ có thể phát hiện ra lợi ích của kí hiệu toán học là như thế nào!

Triệu Nhan cười ha hả nói.

Vừa nghe đến phải giải toán thì Nhã Nhi liền hưng phấn tỏ vẻ tán thành, sau đó lại xoay người nói với Triệu Quần:

- Tiểu quận vương, toán học của muội cũng lợi hại lắm đó, ngài thua rồi đừng có khóc nha!

Triệu Quần tuy chỉ lớn hơn Nhã Nhi 1 tuổi nhưng trưởng thành hơn so với người cùng lứa tuổi, bây giờ nghe được Nhã Nhi nói vậy, cảm thấy dở khóc dở cười, nhưng cũng không thể yếu thế, cuối cùng chỉ có thể bất đắc dĩ nói

- Yên tâm đi, tuy đối với toán học ta không tinh thông lắm, nhưng cũng không đến nỗi phải thua 1 tiểu nha đầu! 

Nhìn thấy Triệu Quần còn chưa biết sự lợi hại của Nhã Nhị, Triệu Nhan cười 1 tiếng, lập tức cũng không có giải thích gì thêm, trực tiếp viết cái đề ở thế kỷ sau rất hay có lên trên bảng, hơn nữa còn cho cưỡng ma Tiểu Minh và Tiểu Hồng chính thức xuất hiện, đề bài cũng rất đơn giản, đó chính là Tiểu Minh cách xa Tiểu Hồng 100 dặm, Tiểu Minh trong 1 canh giờ có thể đi 25 lý, Tiểu Hồng trong 1 canh giờ có thế đi 15 lý, nếu như họ đi cùng lúc thì sau khi xuất phát bao lâu sẽ gặp nhau, hai người sẽ phải đi bao nhiêu lý?

Đề ứng dụng ở trên là 1 phương trình bậc một một ẩn đơn giản, với trình độ toán học của Đại Tống để giải bài toán này cũng rất dễ, Triệu Quần trước đây ở trong cung học tập cũng có tiếp xúc qua với cái đề này, vì thế khi Triệu Nhan ra cái đề này, khuôn mặt cậu ta lộ ra vẻ đảo ý, liền lấy cái bảng trước mặt mình giải bài

Nhưng mà khi Triệu Quần ở trên bảng viết được có mấy chữ thì Nhã Nhi ở bên cạnh lại cười ha hả nói

- Không cần phải tỉnh, sau 2.5 tiếng khi hai người xuất phát thì gặp nhau, trong đó Tiểu Minh đi được 62.5 lý, Tiểu Hồng đi được 37.5 lý.

- Không thể nào, sao muội có thể giải ra nhanh được vậy? 

Triệu Quần nghe thấy Nhã Nhi tính cũng không cần tính mà có được đáp án, liền tức giận nói, vì cậu ta cảm thấy Nhã Nhi đang càn quấy, nếu không sao cô ta có thể sớm biết được đáp án, nếu không là đang đoán bừa?

- Nhã Nhi đừng càn quấy nữa, để tứ đệ tính xong rồi nói!

Triệu Nhan sâm mặt lại trách mắng, hắn đương nhiên là không nghỉ ngờ đáp án của Nhã Nhị, đối với 1 thiên tài toán học khó tìm, phương trình bậc một một ẩn giống như là 1+ 1 vậy.

Nghe được lời nói của Triệu Nhan, Nhã Nhi nghịch ngợm thẻ lưỡi ra, không dám làm phiền Triệu Quần, ngồi ở 1 bên nghiêm túc nhìn cậu ta tính toán, kết quả là sau khi tốn khoảng 10 phút, Triệu Quần mới giải ra được đáp án, nhưng mà lúc này cậu ta kinh ngạc phát hiện, 3 đáp án đều giống với lúc nãy Nhã Nhi nói.

- Tam ca, Nhã Nhi không phải sớm biết được đáp. án chứ?

Triệu Quần lúc này có chút không dám tin hỏi.

- Tiểu quận vương, ngài đừng có ức hiếp người khác, muội là tự tính ra đó!

Thấy Triệu Quần lại nghỉ ngờ mình, Nhã Nhi liền không phục nói, khuôn mặt cũng đỏ ửng lên, từ lúc mà cô ấy đến học, là lần đầu tiên có người nghi ngờ năng lực của cô ấy.

- Ha ha, nếu như tứ đệ không tin, vậy thì để Nhã Nhi viết trình tự tính toán của cô ấy ra

Triệu Nhan nói xong bảo Nhã Nhi biểu diễn chút, kết quả là tiểu nha đầu giật dỗi lấy phấn, thay 1 số chưa biết vào trong đề, chỉ cần sử dụng 2 bước là tính ra được rồi

Chỉ là đáp án của Nhã Nhi là số Ả Rập, lại vận dụng số lẻ, cho nên Triệu Quần xem không hiểu, Triệu Nhan giúp giải thích chút, lại viết ra 10 số Ả rập ra, với sự thông minh của cậu ta thì rất nhanh là hiểu ra, chỉ là đối với cách tính của Nhã Nhi còn có chút nghĩ ngờ.

Nhìn đến đây, Triệu Nhan cũng không có giải thích, sau đó lại ra 1 câu hỏi khó chút với phương trình bậc 2 một ẩn, hơn nữa để Triệu Quần thay đổi số trong đó, sau đó để hai người họ giải, kết quả lần này Triệu

Quần được mấy chữ, bên Nhã Nhi đã tính ra được đáp án, đợi đến khi cậu ta lao sức lao lực mới tính ra được đáp án, mới phát hiện đáp án của Nhã Nhỉ đúng, lúc này khiến cho cậu ta kinh ngạc, nhất thời trợn mắt nhìn Triệu Nhan và Nhã Nhi. 

- Tứ đệ bây giờ đệ hiểu rồi chứ, quá trình tính toán truyền thống rất phức tạp, có khi có 1 câu hỏi cho dù tốn nửa ngày, chỉ là quá trình tính toán thôi cũng viết hết mấy tờ giấy, có thể vừa lãng phí thời gian vừa lãng phí giấy, nhưng mà sau khi sử dụng ký hiệu mà huynh dạy rồi thì không những tính toán càng đơn giản càng nhanh, học cũng rất dễ.

Triệu Nhan cười ha hả nói.

- Đệ hiểu rồi tam ca, huynh yên tâm, đệ sẽ cố gắng học hỏi!

Triệu Quần lúc này lộ ra vẻ mặt kiên định, vốn cậu ta đổi với việc truyền đạt kiến thức của Triệu Nhan có chút nghĩ ngờ, nhưng mà bây giờ sau khi chính mắt thấy sự thần kỳ của toán học ký hiệu thì lại có sự tò mò với chương trình học tiếp theo, so sánh với môn hoá học, sinh học sau này học, đó lại là chương trình học gì?

Triệu Nhan nhìn đến đấy cũng hài lòng gật đầu, liền lấy ra những tờ giấy đã chuẩn bị sẵn cho Triệu Quần, trên giấy viết đầy những ký hiệu và chữ số, và ý nghĩa của chúng, Triệu Quần bây giờ cần phải học thuộc lòng, sau này từ từ luyện tập, trước sau gì cũng vận dụng linh hoạt. 

Những ngày tiếp theo, Triệu Quần theo Triệu Nhan đến trường, hơn nữa đối với việc học toán học sâu hơn, Triệu Quần càng phát hiện sự vô trí trước đây của mình, cậu ta chưa từng nghĩ qua toán học lại sâu sắc đến vậy, nếu như cậu ấy không có hứng thú với y thuật, e là sẽ đổi sang nghiên cứu toán học.

Ngoài ra Triệu Nhan cũng không quên chuyện ở trường quân đội, vì Triệu Quần và Triệu Tông Nghiệp tự ý đánh nhau gây ra hoả hoạn, đây cũng là sự cố nghiêm trọng lần đầu từ khi trường quân đội thành lật vì thế hẳn sau khi thương lượng với Trương Tái, quyết định xử lý nặng, trong đó Triệu Quần chịu trách nhiệm lớn, dù gì cũng là cậu ta ra tay trước, hơn nữa còn là ẩu đã gây ra hoả hoạn, vì thế cuối cùng Triệu Nhan quyết định khai trừ học tịch của cậu ta, hơn nữa sau này không được trở lại.

Sau đó Triệu Nhan lại đến bên của Gia Luật Tư, đích thân đỡ cô ấy ra phòng khách ăn sáng, bây giờ cô ấy có thai 6,7 tháng rồi, có vẻ rất nặng nhọc, cần phải có người đỡ, hơn nữa Bảo An công chúa khẳng định đứa con trong bụng của cô ấy là con trai, điều này khiến cho Tào Dĩnh có cảm giác nguy hiểm, đến tối thì gây sức ép cho hắn, nhưng mà cuối cùng lại làm cho mình khổ sở, ngược lại hắn thì lại tỉnh táo trăm lăn.

Sau khi cùng các thê tử của mình ăn sáng xong, Triệu Nhan cũng giống như bình thường đi đến trường cùng với Triệu Quăn và Nhã Nhị, chỉ là hắn không nghĩ rằng hôm nay trường học lại xuất hiện 1 vị khách không mời.  

 

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.