Chương trước
Chương sau
- Thật tốt quá, đệ cũng cảm thấy mình không thích hợp cuộc sống ở trường quân đội, đối với dự tính sau này thì, đệ cũng có 1 hướng đi, nhưng mà tam ca đừng có cười đệ nha!

Nghe được lời nói của Triệu Nhan, Triệu Quăn sáng mắt lên, cậu ta đúng thật là không muốn ở trường quân đội nữa, một là cậu ta thật sự không thích cuộc sống ở trường quân đội, hai là thành tích cậu ta mỗi lần đều đứng cuối, điều này khiến cho cậu ta mất mặt, đặc biệt là vào cái tuổi này lòng tự trọng rất cao.

- Hả, đệ có dự tính gì?

Triệu Nhan nghe đến đây có chút kinh ngạc nói, không ngờ là Triệu Quần nghe được có thể rời khỏi trường quân đội lại khiến cậu ta vui như vậy, xem ra cậu ra thật không thích hợp với cuộc sống ở trường, quân đội.

- Ha ha, tam ca cũng biết là đệ thích nhất y thuật, Tào lão thần tiên y thuật tỉnh thông, lại còn sống lâu ở gần biệt viện của huynh, cho nên đệ dự định là theo Tào lão thần tiên học tập y thuật!

Triệu Quần đứng ra trước mặt của Triệu Nhan cười và nói, cậu ta đường đường là 1 quận vương không đi học tập thật tốt, mà lại theo Tào Dật học y thuật, truyền ra ngoài người ta sẽ cười vô mặt.

Nhưng mà Triệu Nhan lại không có sự thành kiến này, thậm chí sau khi nghe chí hướng của Triệu Quần, rong lòng bỗng nhiên có 1 suy nghĩ, đó chính là những kiến thức không ít về y học mà hẳn mang đến từ thế kỷ sau, đáng tiếc là ít sử dụng, lại nữa không có công phu đi nghiên cứu làm sao sử dụng kiến thức y học đó để nâng cao đến trình độ của Đại Tống, nhưng mà bây giờ Triệu Quần thích y thuật như vậy, hơn nữa trên lịch sử y thuật của y cũng có tiếng, đã từng viết ra 1 cuốn sách y, xem ra thì có lẽ mình có thể giao nhiệm vụ gian nan này cho cậu ta được.

Nghĩ đến đây, Triệu Nhan liền vỗ lên vai của Triệu Quần tán thành nói:

- Tứ đệ, trước đây huynh luôn cảm thấy đệ là 1 đứa con nít, nhưng mà nhiều năm không gặp, đệ cuối cùng cũng trưởng thành rồi, biết tự đưa ra sự lựa chọn cho mình, nếu như đệ thật sự thích y thuật như vậy thì can đảm đi học đi, Tào lão thần tiên bên đó huynh có thể đi nói thay đệ, ngoài ra huynh cũng có vài thứ muốn dạy cho đệ, đến lúc đó đệ có thể học thật tốt rồi.

- Tam ca, huynh có cái gi căn dạy cho đệ, không phải là học hội hoạ chứ, cái này đệ học cũng vô ích thôi?

Triệu Quần tuy rất khâm phục Triệu Nhan vị tam ca này, nhưng mà cậu ấy chưa từng nghe là Triệu Nhan biết vẽ y thuật, cho nên sau khi nghe Triệu Nhan nói muốn dạy cho cậu ta thì cậu ta mới hỏi ngược lại như vậy.

- Hội hoạ thì làm sao, nói cho đệ biết, học y thì nhất định phải biết hội hoạ, đặc biệt là sự phác thảo của huynh, càng là 1 trong những căn bản mà đệ phải nắm bắt!

Triệu Nhan nghe được lời nói của Triệu Quần thì có chúng khinh thường nhìn cậu ta nói

Sau đó thì Triệu Nhan với tay lấy giấy và bút than ở trên bàn, vẽ ra bản thảo của hình người tổng thể, đưa cho Triệu Quần xem và nói:

- Thấy chưa, làm đại phu thì nhất định phải hiểu rõ từng bộ phận trên cơ thể người, mỗi vị trí của xương, mỗi sự phân bố của mạch máu và thần kinh, những cái này nếu chỉ nhớ bằng trí nhớ trong đầu mình thì nhất định sẽ có sai sót, cho nên cần phải sử dụng bút để vẽ lại, hơn nữa phải rất tỉnh tế, chỉ cần nắm bắt được những cái này, đệ mới có thể trở thành 1 đại phu giỏi, đương nhiên nếu đệ muốn trở thành 1 đại phu hồ đồ y thuật không tỉnh thông, thì không học cũng không sao.

Nói đến câu cuối thì Triệu Nhan cố tình nhìn Triệu Quần bằng ánh mắt khinh miệt, kết quả là liền khơi dậy lòng háo thắng của Triệu Quăn, rất không can tâm nói

-Học thì học, chỉ là hội hoạ thôi mà, sau này hội hoạ của đệ sẽ không thua tam ca đâu!

- Ha ha, có chí khí!

Triệu Nhan nhìn thấy bộ dạng của Triệu Quần không cầm lòng cười lên và khen ngợi, sau đó hẳn lại mở miệng nói:

- Nhưng mà hội hoạ chỉ là 1 trong những cái đó, ngoài ra đệ còn phải học số học, sinh vật, hoá học... để có căn bản, sau đó mới có thể chính thức học y học của huynh, nhưng mà đây không phải là 1,2 ngày là học xong được, cho nên huynh sẽ thương lượng với Tào lão thần tiên vẽ chương trình học của đệ, sau này đệ đừng có thấy chịu khổ mà rút lui nha!

- Nếu tam ca có thể học được thì đệ cũng học được, sau này dù cho có chịu khổ thì đệ cũng sẽ cố gắng cần răng vượt qua!

Triệu Quần với vẻ mặt kiều ngạo nói, hai người đều là hoàng tử, cậu ta không tin sẽ thua Triệu Nhan.

- Đợi câu nói này của đệ đó, từ ngày mai bắt đầu, đệ theo huynh đi học ở trường tiểu học Thanh Thuý, từ cơ bản học lên, còn đối với việc đệ muốn theo học Tào lão thần tiên thì huynh sẽ đi thương lượng với ông ta.

Triệu Nhan cười ha hả mở miệng nói, lăn này trường tiểu học Thanh Thuỷ của hắn lại có thêm 1 học sinh, hơn nữa Triệu Quần không phải là người thường, sau này cậu ta có thể học thành thì nhất định có thể khiến kiến thức của mình truyền bá nhanh hơn.

- Tiểu học Thanh Thuỷ, là cái gì vậy?

Triệu Quần nghe được lời nói của Triệu Nhan, có chút nghỉ ngờ lãm băm nói, cậu ta không biết việc Triệu Nhan mở trường tiểu học dạy học, càng không biết cả trưởng học chỉ có một người thầy là Triệu Nhan.

Ngày hôm sau, mặt trời còn chưa mọc, Triệu Quần đang ngủ bỗng nhiên bị điều kiện phản xạ làm cho mở mắt, sau đó liền từ trên giường ngồi dậy mặc y phục, xếp chăn. Bỗng nhiên nhớ ra, mình bây giờ không phải ở trường quân đội, hơn nữa trải qua cuộc đối thoại hôm qua, cậu ta cũng quyết định rút khỏi trường quân đội, không cần phải mỗi ngày đều dậy sớm chạy bộ rồi. 

Nghĩ đến việc từ hôm nay trở đi, bản thân mình không còn bị trói buộc bởi những quy tắc nghiêm khắc của trường quân đội, cảm giác đầu tiên của Triệu Quần không phải là vui mừng, mà là có chút phiền muộn, thậm chí còn có chút không nỡ, khiến cho bản thân cũng không hiểu, rõ ràng là bản thân mình không thích cuộc sống ở trường quân đội, nhưng mà vi sao bây giờ rời khỏi rồi, lại có chút không nỡ? Cảm tình này đối với 1 Triệu Quần chưa đủ 10 tuổi mà nói thì thật là phức tạp, cậu ấy suy nghĩ rất lâu cũng không hiểu được đạo lý ở trong đó.

-Tốn 1 năm thời gian để học thành thói quen sao lại có thể từ bỏ vậy chứ, sau khi Triệu Quần tỉnh dậy. cũng không còn buồn ngủ nữa, ngồi ở trong phòng cảm thấy rất nhàm chán, cuối cùng cậu ta chăn chừ nửa ngày quyết định ra vườn chạy mấy vòng như trước đây, đợi đến sau khi ra mồ hôi, mới cảm thấy khoẻ hơn nhiều.

Lúc này cũng đến thời gian ăn sáng, thị nữ đưa thức ăn cho Triệu Quần, tuy là phong phú, nhưng lại rất tinh xảo, khiến cho Triệu Quần liền không hối hận vì phải rời khỏi trường quân đội nữa, nghĩ đến 1 nồi cải vô nhạt ở trong trường quân đội, Triệu Quần muốn nôn ra, vẫn là những món ăn tỉ mỉ ở trước mặt hợp với cậu ấy, điểm này cậu ta khá giống với Triệu Nhan, chính là trước điều kiện cho phép sẽ không muốn khiến cái miệng của mình chịu uất ức/

Sau khi Triệu Quần ăn sáng xong thì nghe thấy bên ngoài sân có tiếng ồn, hình như là có nhiều người vào viện tử của mình vậy, khiến cho cậu ta rất hiếu kỳ, liền chạy ra khỏi phòng, lại nhìn thấy tam ca Triệu Nhan của mình cười ha hả đi vào, ở đằng sau còn có mười mấy đứa trẻ cỡ tuổi mình đi theo, trong đó có nam lẫn nữ, khiến cho cậu ta rất kinh ngạc.

- Tứ đệ, ăn sáng chưa, chúng ta phải vào học rồi!

Triệu Nhan cười ha hả nói.

- Đã ăn rồi, sao lại lên lớp sớm như vậy?

Triệu Quần lại kinh ngạc hỏi, bây giờ mới vừa ăn sáng xong, trước đây cho dù là trong cung, cũng không cần phải lên lớp nghe thầy giáo giảng bài sớm như vậy.

- Nhất thiên chỉ kế tại vụ thần, sáng sớm là thời điểm trí nhớ tốt nhất của 1 người, tự nhiên sẽ không thể lãng phí thôi.

Triệu Nhan cười ha hả nói, đời trước khi hắn dạy, tiểu học ở địa phương có chương trình học buổi sáng, cũng chính là mỗi sáng sớm cho họ đến trường học đọc to, đọc khoảng 1 tiếng rồi về nhà ăn sáng, nhưng mà bây giờ không còn thực tế nữa, vì ở đây không có  đèn điện, đốt đèn cầy không những làm tồn hại thị lực, hơn nữa cũng không an toàn, đặc biệt là 1 đám con nít ở chung với nhau, càng dễ gây hoả hoạn, vì thế hắn không có mang việc sáng sớm dậy đọc qua đây, mà thay đổi thành sớm hơn 1 tiếng lên lớp, sau đó cho học sinh học bài.

Triệu Quần cũng rất tò mò về trường tiểu học. Thanh Thuỷ của tam ca như thế nào, liền theo họ và hắn đến trường học, trên đường đi Triệu Nhan giúp cậu ta giới thiệu bản thân 1 chút, sau đó lại dặn dò Triệu Quần:

- Tứ đệ, chúng ta đã khai giảng 1 khoảng thời gian rồi, Tiết Lễ họ học cũng tốt, hôm nay đệ mới đến, có thể có chút theo không kịp, huynh sẽ giúp đệ bồi dưỡng riêng, ngoài ra khi gặp câu hỏi, cũng có thế, thỉnh giáo Tiết Lễ họ, đừng giấu ở trong lòng nha!

- Tam ca, yên tâm đi, đệ sẽ thỉnh giáo mọi người mà, cũng mong các vị Tiết huynh chỉ giáo!

Quần vừa nói vừa hành lễ với Tiết Lễ bọn họ, điều này khiến Tiết Lễ bọn họ không dám nhận.

- Còn muội nữa, toán học của ca ca không bằng muội, nếu như tiểu quận vương có gì không hiểu, có thế trực tiếp đến hỏi, nhất định sẽ giỏi hơn ca ca bọnhọ rồi!

Nhìn thấy Triệu Quần chỉ thỉnh giáo Tiết Lễ bọn họ, tiểu nha đầu Nhã Nhi liền không phục lên tiếng, nàng cũng là thiên tài toán học, ngay cả tỷ phu cũng nói cả Đại Tống ngoài hắn ra thì không còn ai có thể vượt qua môn toán học của nàng.

- Ha ha, huynh cũng quên mất, tứ đệ đừng có xem thường Nhã Nhi, muội ấy có khiếu ở môn toán học, có gì không hiểu thì cứ hỏi muội ấy!


- Tam ca, tiểu học mà huynh nói, chẳng lẽ chính là trường tư thục dạy những đứa trẻ ở các hộ gia đình nông dân?

- Cũng không thể nói vậy, những đứa trẻ ở hộ gia đình nông dân cũng chỉ là 1 bộ phận thôi, ví dụ đệ và Tiết Lễ họ thì không phải.

Triệu Nhan cười ha hả nói, bây giờ trong số những học sinh ở tiểu học Thanh Thuỷ, là hoàng tử giống. Triệu Quần thì chỉ có con trai tá điền Vương Thái thôi, sau này truyền ra ngoài cũng là 1 chuyện tốt

Nhìn thấy vẻ mặt đắc ý của Triệu Nhan, Triệu Quần phát hiện có chút không đáng tin, thậm chí còn phát hiện bản thân mình hình như bị trúng kế, tiểu học Thanh Thuỷ này đa phần là con của hộ gia định nông dân, hơn nữa cả trường hình như chỉ có một thầy giáo là Triệu Nhan, nhìn hoàn cảnh của trường học cũng rất đơn sơ, dưới điều kiện vậy, bản thân thật sự học được cái gì đây? 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.