Đồng hồ điểm đến số mười một. Trong nhà có một người cha cứ sốt ruột đứng lên ngồi xuống không yên, một người anh trai đi đi lại lại đến cái thảm cũng muốn mòn dần mà đứa con gái kia vẫn chưa thấy về, gọi hết năm lần bảy lượt mà không bắt máy, hai người liền gọi cho ba người bạn.
Khi nghe thấy họ nói rằng họ đã chở Thẩm Chi Ưu về đến cổng thì hai người nghi hoặc, nhanh chóng kêu người xem xét camera ngoài cổng. Hệ thống an ninh của Thẩm Gia rất tốt, người ngoài nhìn tuy không thấy có một bóng dáng chiếc máy quay nào nhưng thực ra đều có hết, chỉ là chúng được đặt ở mỗi một nơi khó có thể thấy được.
Màn hình xuất hiện một vóc dáng nhỏ quen thuộc, tuy nhiên chỉ sau năm giây, một cái bóng đen của một người lạ chui ra từ bụi cây, rất nhanh đã chạy tới khống chế người kia rồi kéo đi.
Lúc này cả Thẩm Thành Sơn và Thẩm Trường An vô cùng sợ hãi, Thẩm Thành Sơn nhanh chóng kêu người điều tra còn Trường An thì vô thức gọi điện cho Âu Minh Triết, đầu bên kia rất nhanh đã bắt máy, anh run run kể tình hình cho Âu Minh Triết, chưa kịp nói hết câu, người bên kia đã tắt máy.
Thẩm Trường An tức giận đấm vào tường vài nhát. Anh hận người đã bắt cóc em gái anh, nếu em ấy mà bị gì, cả đời này anh không nghĩ sẽ có thể vui vẻ mà sống, hơn nữa lần này bắt cóc chắc chắn sẽ liên quan đến Thẩm Như Ngọc!
Mẹ kiếp!
Chưa đến năm phút,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-vo-phai-lao-cong-vo-si/1588007/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.