"Em về được không?" Chi Ưu cười ngại, hỏi.
"Có lẽ là không!" Trường An nhún vai.
"Tại sao?" Cô cau mày, nhướng người về phía trước để hỏi Trường An.
"Cậu ấy bảo lâu rồi không gặp em nên muốn kêu em ra đón!" Trường An nói, như thể điều anh nói là bình thường vậy.
Đúng vậy, vì hồi xưa anh và Chi Ưu chơi rất thân Minh Triết nên giờ nhớ thì bình thường mà.
"Xì, tên chết bầm này lại muốn làm gì nữa đây?" Chi Ưu bĩu môi, cô khoanh tay ngửa người ra phía sau ngồi.
"Sao thế? Em và Minh Triết có chuyện gì à?" Trường An nhìn qua gương chiếu hậu, hỏi.
"Không có!" Chi Ưu phản bác.
"..." Trường An thật không biết nói gì nữa.
.
.
.
"Âu Minh Triết cậu ấy chưa xuống sao?" Thẩm Trường An đi tới, trên tay cầm theo cây kẹo và hai ly nước ngọt mang tới.
"Em vẫn chưa thấy cậu ấy ra, chắc là đang lấy hành lí thì phải?" Vương Nhi nhún vai nói, rồi cầm lấy ly nước từ tay Trường An
Chi Ưu nhận lấy kẹo và ly nước, cô bóc vỏ rồi đứng ăn ngon lành.
"Ngồi đi này!" Trường An cười ôn nhu, anh nắm lấy tay Vương Nhi rồi đẩy đầu Chi Ưu đến chỗ ghế ngồi.
"Anh này, anh có thể nắm tay em kéo đi được mà, sao anh lại đẩy đầu em?" Chi Ưu phồng mang trợn mắt lên chất vấn.
"Anh không thích, cái tay này cho Vương Nhi nắm rồi! Thân thể này cũng thuộc về Nhi Nhi rồi!" Trường An vui vẻ khoe, đoạn còn cố ý trêu cô.
Ý là nhà ngươi đang trêu bản nương ta đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-vo-phai-lao-cong-vo-si/1587935/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.