Cơ Viễn cầm lấy quạt gấp nan bạc, xòe ra “bốp”, ép vào trước ngực, cười nói:
“Đây cũng là một loại thử, thử xem tiêu chuẩn của tiểu hoàng đế.”
Tuổi hắn còn chưa lớn bằng Vĩnh Hưng Đế, lại mang theo giọng điệu nhìn xuống.
Đợi gần nửa canh giờ, bỗng nhiên nghe thấy bên ngoài có người cao giọng nói:
“Viêm Thân vương cùng Tiền thủ phụ đến nghênh đón sứ đoàn Vân Châu.”
Cơ Viễn “Soạt” một tiếng, xòe cây quạt nhỏ nan bạc, dán trước ngực, lắc đầu bật cười:
“Có hoàng đế như vậy, Đại Phụng lo gì không diệt được.”
...
“Đội ngũ tiếp khách” xa hoa vào thành, dọc theo đường đi, dân chúng xung quanh chỉ trỏ.
“Đây là cờ Vân Châu, nói như vậy Thanh Châu thật sự thất thủ rồi, chuyện mấy ngày hôm trước nói, triều đình muốn nghị hòa là thật?”
Kẻ biết chữ trong dân chúng, phân biệt ra cờ xí Vân Châu trong sứ đoàn, nền màu vàng, thêu mây trắng, chỉ đỏ thành một chữ “Vân” thật to.
Kinh thành quản lý khống chế lời đồn đãi chuyện nhảm tốt nhất, dân chúng ngày thường chỉ dám lén lút nói, không dám ở quán trà, lầu xanh các trường hợp công khai thảo luận chuyện Thanh Châu thất thủ, Giám Chính chết trận, triều đình quyết định nghị hòa.
Lúc này thấy sứ đoàn Vân Châu vào kinh, cảm xúc đè nén ở trong lòng lập tức bắn ngược, đứng ở bên đường lớn tiếng nghị luận.
“Vẻn vẹn một cái nghịch đảng Vân Châu, thế mà lại chạy đến kinh thành diễu võ dương oai.”
“Ngay cả Hứa Ngân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-the-gioi-tien-hiep/3693279/chuong-1656.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.