Nữ tử diễm lệ lòng bàn tay có con bọ cạp, khuyên tai là con rắn nhỏ nũng nịu nói:
“Bà bà, hắn nói cái gì thế, Yên Nhi nghe không hiểu.”
Thiên Cổ Bà Bà thở dài:
“Hai mươi năm trước, vì đánh cắp quốc vận Đại Phụng, tu bổ bức tượng Nho Thánh, lão đầu tử chết bầm kia cùng đại đệ tử của Giám Chính hợp mưu, thúc đẩy chiến dịch Sơn Hải quan.”
Bà mang chuyện năm đó nói chi tiết cho mấy vị thủ lĩnh.
Dưới giếng trời, một mảng tĩnh mịch.
Trong chiến dịch Sơn Hải quan, Cổ tộc đã chết rất nhiều cao thủ, trong đó không thiếu siêu phẩm.
Nữ tử diễm lệ nghịch khuyên tai, nheo lại mắt hạnh to mà tròn:
“Phong ấn Cổ Thần là mục tiêu mấy ngàn năm không thay đổi của Cổ tộc, hành vi của Thiên Cổ Lão Nhân, chúng ta có thể lý giải, cũng có thể không tính toán. Nhưng, quốc vận ở đâu?”
Cát Văn Tuyên lắc đầu thở dài:
“Quốc vận vẫn như cũ ở Đại Phụng, nhưng lại không ở Đại Phụng. Hôm nay nó ký túc ở trong cơ thể Hứa Thất An.”
Mi tâm Long Đồ hung hăng giật giật.
“Hứa Thất An là ai?”
Loan Ngọc hỏi.
Mấy vị thủ lĩnh Cổ tộc đều nhíu mày, đối với người này rất xa lạ.
Long Đồ trầm mặc một phen, nói:
“Là đệ nhất võ phu Đại Phụng hiện nay.”
Đại Phụng đệ nhất võ phu... Mắt Loan Ngọc sáng lên, tựa như tiểu cô nương nhìn thấy búp bê yêu thích.
Cát Văn Tuyên tiếp tục nói:
“Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-the-gioi-tien-hiep/3693140/chuong-1517.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.