Sau khi uống mấy ngụm, tiểu hồ ly nói: “Dạ Cơ tỷ tỷ là Tam tỷ của ta, bản lĩnh rất cường đại, nàng sinh sớm hơn ta ba trăm bảy mươi sáu năm.”
Cho nên Dạ Cơ tỷ tỷ của ngươi rốt cuộc là ai.
“Nàng trước kia làm việc ở kinh thành, vừa trở về không lâu, nói với ta rất nhiều chuyện về ngươi. Hứa Ngân la thật lợi hại nha ~”
Phù, Phù Hương... Sắc mặt Hứa Thất An khựng lại, không phân biệt rõ trong lòng là vui sướng hay buồn bã, hoặc là tức giận, tâm tình phi thường phức tạp.
Vui sướng là lại đạt được tin tức của thân mật xưa, buồn bã là hai bên gặp mặt xa xa không hẹn, tức giận là vì đường đường Đại Phụng Đả Canh Nhân, bị nàng biến thành Đại Phụng kiền thi nhân.
Nàng là muội muội của Phù Hương à, thì ra Phù Hương tên thật Dạ Cơ... Sắc mặt Hứa Thất An nhu hòa đi chút, hỏi:
“Nương nương nhà ngươi bảo ngươi đi làm cái gì?”
“Tới báo tin.”
Tiểu hồ ly vui vẻ nói.
Ngươi thật biết báo... Đợi một lát, Hứa Thất An thấy nàng vẫn không nói chuyện, vẻ mặt khát khao nhìn mình.
Vì thế, hắn chỉ có thể cường điệu nói: “Báo tin?”
“Nương nương bảo ta tới nói một chút tình huống Phật môn với ngươi.”
Khi nói chuyện, mắt tiểu hồ ly hướng trên bàn liếc một cái, thứ nàng nhìn là bánh hoa quế, đã dùng ánh mắt liếc vài lần.
“Muốn ăn thì ăn đi.” Hứa Thất An thở dài.
Tiểu hồ ly kêu một tiếng vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-the-gioi-tien-hiep/3692787/chuong-1164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.