Sau khi Thiên Kỳ rời đi thì Chính Vũ mới vuốt ngự thở phào: “nàng ấy thật sự quá đáng sợ rồi đi.” Chàng quay sang nói: “Lâm Y có vẻ hiểu lầm gì rồi. Đường Chấn, ngươi nhớ lại xem.”
Đường Chấn suy nghĩ một hồi thì chợt la lên: “thôi rồi, có lẽ muội ấy thấy thuộc hạ nói chuyện với Chân nhi mà hiểu lầm, rồi suốt mấy tháng đó vì Chân nhi ở đây nên thuộc hạ thường về nhà mà không bên cạnh muội ấy, ở phủ chỉ kịp hỏi vài câu rồi muội ấy đi mất không thấy bóng dáng luôn nên chắc vậy mà muội ấy hiểu lầm càng sâu.”
Trần Diệu tán đầu anh “bốp” một cái khiến anh muốn trào nước mắt, bà nói: “cái thằng con ngốc này, sao giờ mới nhớ vậy hả? Con làm mất con dâu ta rồi.”
Đường Ân nói: “lần này ta e Y Y khó mà gặp được.”
Đường Chân-biểu muội của anh: “vậy giờ sao đây ca, tại muội mà tẩu tẩu bỏ đi rồi.”
Chính Vũ: “cũng tại ngươi, giờ thêm ả này khiến Kỳ Kỳ càng hiểu lầm hơn, haizzzz ta thật không biết nói sao luôn rồi.”
Trần Diệu: “cô ta mấy tháng trước được Chấn nhi cứu nên nhất định bám theo, ta đang lo Y Y hiểu lầm nên hôm nay mới gọi cô ta đến đây nói rõ ràng thì vương phi lại gặp, đã vậy còn dám mắng con dâu ta là tiện nhân, hừ bị đánh là đáng lắm mà, nhưng chuyện Y Y sao lại trở nên như vậy? Thật là…haizzzz”
Chính Vũ: “để bản vương về nói lại cho Kỳ Kỳ nghe rồi tìm cách sau vậy.” Mọi người cung kính hành lễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-lam-tieu-thu-uy-quyen/869056/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.