Cả hai ngày sau khi Thiên Kỳ và Lâm Y ngất đi thì Chính Vũ cùng Đường Chấn túc trực bên cạnh chăm sóc không rời nửa bước. Trong phòng Thiên Kỳ khẽ chau mày rồi từ từ mở mắt ra. Nàng quay qua thì bắt gặp Chính Vũ đang ngủ, trên mặt có chút mệt mỏi. Nàng ngồi dậy thì Chấn Vũ cũng vừa tỉnh, thấy nàng ngồi dậy càng vui mừng vội nhào tới ôm nàng mà hỏi tới tấp: “Kỳ Kỳ cuối cùng nàng tỉnh rồi, nàng có biết ta lo lắm không? Giờ nàng sao rồi? Có thấy khó chịu ở đâu không? Có đói không? Có mệt không?”
Thiên Kỳ vừa mới tỉnh đã bị cái ôm cùng một đống câu hỏi làm cho muốn bất tỉnh thêm lần nữa, nàng nhăn mặt nói: “Chính Vũ, chàng buông ta ra đã. Ta sắp bị chàng ôm đến ngạt rồi.”
Chính Vũ vội buông nàng ra rồi nói: “nàng sao rồi? Có mệt không? Có đói không?”
Thiên Kỳ lắc đầu: “ta không sao chỉ hơi đói một chút” nàng nhìn quanh rồi hỏi: “Y nhi đâu sao không thấy muội ấy vậy?”
Chính Vũ thở dài nói: “Lâm Y và nàng cùng ngất, đang được Đường Chấn chăm sóc phòng bên.”
Chàng quay qua nhìn nàng nói với giọng trách móc: “hai người nàng sao lại không biết chăm sóc cho bản thân vậy? Để thân thể suy nhược đến ngất, cũng may là không sao. Nàng có biết lúc đó cả ta và Đường Chấn lo đến phát hoảng không hả?”
Thiên Kỳ cười nói: “ta không sao mà, xin lỗi đã làm chàng lo lắng.” rồi khẽ tựa vào ngực Chính Vũ vòng tay qua ôm eo chàng.
Chính Vũ cũng ôm nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-lam-tieu-thu-uy-quyen/869041/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.