Khi trở về, Lâm Y vội vàng mang thuốc vào trong rồi cùng Thiên Kỳ chế thuốc còn Đường Chấn tìm Chính Vũ báo cáo. Đường Chấn đi tới phòng gặp Chính Vũ đang bàn việc với quan Tổng trấn Thiên Hoa. Đường Chấn hành lễ: “bái kiến vương gia, Thanh đại nhân.” vị Thanh đại nhân đứng dậy gật đầu rồi giơ tay mời anh ngồi xuống ghế.
Đường Chấn nói: “vương gia, thuộc hạ quan sát đất đai ở đây có vẻ khô cằn, xong đợt dịch này e là bá tánh lại thêm nạn đói, hôm nay đi theo chỉ dẫn của Thanh đại nhân thì thấy một con suối lớn. Nếu có thể chúng ta gọi người đào một đường nước dẫn nước suối về đây cho bá tánh sử dụng thì sẽ không lo dịch bệnh và có nguy cơ mất mùa nữa.”
Chính Vũ suy nghĩ rồi nói: “nếu được như vậy là quá tốt.” rồi chàng quay qua Thanh đại nhân: “Thanh đại nhân, ngài thấy sao?”
Thanh đại nhân: “vương gia, kế sách Đường tướng quân rất hay, nhưng bá tánh hiện đang dịch bệnh như vậy, sức người không có. E chỉ với sai nha trong phủ hạ quan sợ không thể làm nổi.”
Đường Chấn lên tiếng: “người thì ta đã có, vương gia khi ta đi hái thuốc vô tình gặp một đám thổ phỉ, tướng tá to khỏe có thể làm được việc này.”
Chính Vũ gật đầu: “được. Vậy việc này ta giao cho ngươi. Tranh thủ làm cho bá tánh được dùng nước sạch nhanh nhất.”
Đường Chấn nhận lệnh lui ra miệng lầm bầm: “hừ dám động tới Lâm Y, các ngươi hãy chuẩn bị tinh thần đi." miệng khẽ nở nụ cười lạnh rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-lam-tieu-thu-uy-quyen/249099/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.