"Người nói người yêu dân. Mà lại để chúng tôi đói khố, còn mình thì ăn sung mặc sướng, nắng không đến đầu, mưa không đến mặt."
"Phải đó. Ngài nói yêu dân... nhưng lại một mình ôm lấy kho lương thực, một mình hưởng thụ, mỗi tháng cho chúng tôi vài cân."
"Ngài thật độc ác."
"Hoàng thượng đã nhìn nhầm rồi."
"Phải đó. Hôm nay chúng ta nhất định phải vào trong. Nhất định phải lấy lại những thứ thuộc về chúng ta."
"Chỉ cần có chỉ của thánh thượng, ta sẽ để các người vào."
"Tháng thượng ở xa, không nhìn tỏ được ngươi. Hôm nay ta sẽ dù có bỏ mạng cũng không để ngươi tiếp tục tham ô của bách tánh."
Phía này không ngừng làm loạn, làm cho Tống Vụ bắt đầu nghi ngờ. Quay bật người định vào kho kiểm tra.
Biết mọi chuyện sắp bại lộ. Lo rằng mọi người bên trong không kịp hành sự. Một lão báo nhảy đến ôm lấy chân
Thừa Tống Vụ.
"Trả lương thực lại đây, trả công bằng lại cho bọn ta."
Tống Vụ thẳng chân đá lão bá ra xa một đoạn. Nhưng lại bị vài người đến ôm lấy.
"Mau vào kiểm tra kho." Tống Vụ ra lệnh.
Lúc này người dân liều mình ôm lấy Bao Đài và các lính sai.
Nhưng sức dân không qua được sức sĩ. Chưa bao lâu sau. Quân lính đã vào kho. Phát hiện ra lương thực đang được vận chuyến ra ngoài.
Họ hô hoán để quân lính bao vây đám người của Khanh Như lại.
Người dân cũng xông vào. Cùng đứng vào một phía bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-lam-hoang-hau-cua-tram/3647888/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.