"Lam Chi, hoàng thượng gửi đến cho tỷ."
Khanh Như chạy vội từ ngoài vào.
"Nào, đưa ta xem."
Lam Chi sau một lúc đọc thư, cô đưa mắt sang nhìn Khanh Như.
"Sao vậy? Hoàng huynh nói gì?"
"Quân triều đình sẽ không đến kịp ngày giao hàng của chúng ta."
"Sao lại như vậy?" Khanh Như không tin, tay vội quơ lấy lá thư để đọc.
"Rõ là chúng ta đã tính toán rất kĩ, các bước đều không có kẻ hở... tại sao lại như thế?" Lục Cát Lan nói.
"Ta cũng không hiểu, sao đột nhiên các quan lại trong triều đều gây sức ép lên hoàng thượng, lại chỉ vì chuyện quân nhu." Đông Tịch Vương nói.
"Ta cũng không hiểu, sao đột nhiên các quan lại trong triều đều gây sức ép lên hoàng thượng, lại chỉ vì chuyện quân nhu." Đông Tịch Vương nói.
"Đây rõ ràng là có kẻ giật dây, cố tình bắt hoàng huynh phải điều quân lính ra biên cương, chỉ vì chuyện trấn giữ và hỗ trợ bách tánh."
"E là Thừa Tống Vụ sớm đã có đề phòng."
"Vậy bây giờ chúng ta phải làm sao? Đâu thể nào để chúng toại nguyện được."
"Chỉ còn một cách duy nhất!" Lam Chi nói.
"Là cách gì?"
"Nhưng cách này, e là hơi mạo hiểm."
"Muội cứ nói thử xem." Đông Tịch Vương nói.
"Đánh cắp số gạo trong kho! Để cho Thừa Tống Vụ không kịp giờ giao hàng."
"Chuyện này quả thật rất nguy hiểm."
"Nếu không thì cũng không còn cách nào."
"Nhưng với số người của chúng ta đang có. Thì khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-lam-hoang-hau-cua-tram/3647886/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.