Dưới khung cảnh yên lặng, ánh trăng sáng rực, hai người nằm cạnh nhau. Khánh Thiên buôn bỏ đi vị trí hoàng thượng cao thượng của mình, Lam Chi được thoải mái làm chính mình, không câu nệ những phép tắc trong cung.
“Nè, cuối cùng thì huynh là thái giám hay thị vệ?”
“Ta á, cô nói thử xem?”
“Ta không biết.”
“Nếu ta là một tướng sĩ, hoặc một chức quan. Cô…có muốn bên cạnh ta không?”
“Ta… sao đột nhiên lại nói chuyện sến súa vậy, huynh đừng có dụ ta, ta là đại ca của huynh đó.”
“Hừ. Ta đùa thôi.”
“Rằm tháng này ta được xuất cung, cô có muốn ta đưa cô đi cùng không?”
“Ta được đi à?”
“Ta sẽ xin cho cô đi cùng ta. Chỉ cần cô muốn đi là được.”
“Vậy, để sáng mai ta báo với thái hậu.”
“Không cần, ta sẽ nhờ hoàng thượng thông báo với thái hậu.”
“Oa! Uy tín thế.”
Lam Chi vừa nói vừa nhướn mày, trông rất thú vị.
…
Vài ngày sau.
Ở Vĩnh Hoà cung, khi Lam Chi đang cùng thái hậu đắp mặt nạ do cô làm, thì một công công đến bẩm.
“Bẩm thái hậu, ngô công công cầu kiến.”
“Dạo này hoàng thượng khá quan tâm đến Vĩnh Hoà cung của bổn cung nhỉ?”
Thái hậu ung dung nhấp một ngụm trà rồi nói tiếp.
“Cho vào đi.”
“Cho mời Ngô công công.” Công công hô lên.
…”thần, tham kiến thái hậu, thái hậu cát tường.”
“Miễng lễ.”
Thái hậu chậm chạm nâng chén trà lên, nhấp một ngụm, rồi nhàn nhạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-lam-hoang-hau-cua-tram/2864321/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.