“Còn Lục Cát Lan.”
“Ta và hoàng huynh, cùng Các Lan lớn lên, bọn ta vào sinh ra tử với nhau không biết bao nhiêu lần… tất nhiên, về tính cách sẽ có phần giống nhau.”
“Vậy… muội và ngài ấy, cùng nhau lớn lên… tình như huynh đệ, sao muội lại thích ngài ấy.”
“Muội cũng không biết… có lẻ là vì, muội luôn được ngài ấy bảo vệ, luôn được che chở, nên sinh ra yêu thích.”
“Còn ngài ấy thì sao? Muội có cảm nhận được tình cảm từ phía ngài ấy không.”
“Muội không biết, huynh ấy luôn từ chối muội…. Nhung muội biết, huynh ấy luôn âm thầm bảo vệ muội.”
“Đừng mãi nói về muội, tỷ và hoàng huynh thì sao?”
“Sao là sao? Ta và ngài ấy thế nào?”
“Tỷ đừng nghĩ muội không nhìn ra được, huynh ấy thích tỷ, tỷ cũng vậy mà.”
“Muội nhìn kiểu gì thế? Ta không có.”
“Xì…”
…
Đi mãi đến xế chiều, tỷ muội bọn họ dừng chân ở một quán ăn.
“Tiểu nhị!”
“Dạ!!”
“Lên cho ta, món này…, món này…, món này nữa nhé.”
“Có ngay, có ngay.”
“Muội gọi nhiều thế.”
“Đường xa mà, phải ăn chắc bụng chứ.”
“Rốt cuộc chúng ta sẽ đi đâu?”
“Để muội suy nghĩ thêm đã.”
“Khanh Như, chúng ta đến thành XX đi.”
“Tỷ đến đó rồi à?”
“Ừm, lần trước ta đi cùng Khánh Long, à không, Khánh Thiên, nơi đó người dân thật sự rất khó khăn, những tên quan thì vô cùng ngang ngược, lần trước khi bọn ta phát lương thực ở đó. Bọn họ đã đến quấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-lam-hoang-hau-cua-tram/2864284/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.