Nhất Tiểu Yến vui vẻ cầm tiền đi xuống núi, chỉ chỉ chỏ chỏ lấy một đống đồ ăn vặt, tay móc túi ra lấy vàng thì giật mình. Túi tiền của nàng đâu?
Ăn cướp kìa! Nó móc túi của cậu đấy! một ông lão bán màn thầu chỉ về phía tên trộm, hô lớn.
Cướp cướp! Bắt cướp! Tên đó lấy túi tiền của tôi!! một bà lão lật đật chạy tới, vừa thở gấp vừa hô lên.
Cướp! Mau bắt cướp! một cô nương xinh như hoa đỡ bà cụ, miệng không ngừng cầu cứu.
Nhất Tiểu Yến nghiến răng nghiến lợi, vận kinh công đuổi theo.
Tên chết băm chết vằm nhà ngươi đúng là chán sống rồi!!! Nhất Tiểu Yến gầm lên, tung một chưởng taekwondo vào người hắn.
Á!! tên ăn cướp ngã úp mặt xuống đất, hai túi tiền trong tay văng ra.
Tên nào dám cản ông đây làm ăn? hắn quay đầu lại gào lên.
Nhất Tiểu Yến ngứa chân liền đạp một phát vào mặt hắn: Lắm mồm! Muốn bản cô nương nhẵm nát cái mõm chó của ngươi à?
Á!! hắn kêu lên một tiếng đau đớn, máu mũi chảy ra ròng ròng.
Nàng hừ lạnh một tiếng, cầm hai túi tiền lên. Cùng lúc ấy bà lão bị mất túi và cô nương xinh như hoa kia chạy tới.
Bà lão, túi tiền của bà đây. nàng đưa túi tiền đã sờn vải và phai màu cho bà lão.
Cậu thanh niên này, cảm ơn cậu nhé. bà lão rưng rưng nước mắt nhận lấy túi tiền.
Kìa mẹ. Người ta là nữ nhi. cô nương bên cạnh nói nhỏ với bà lão.
Haha, mọi người vẫn nhầm suốt mà, không sao không sao. Nhất Tiểu Yến vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-tim-my-nam/1630547/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.