Sáng hôm sau Nhất Tiểu Yến bị đám chim chóc làm tỉnh dậy, dụi dụi mắt nhìn xung quanh. Không thấy tên mặc xiêm y trắng đẹp trai kia đâu.
Chắc là hắn đi rồi, nàng ngáp dài một cái rồi lôi từ trong balo ra bánh mì và sữa. Ăn cho xong bữa sáng liền phủi quần đứng dậy, bắt đầu hành trình đi tìm khách điếm, ở ngoài như vậy nàng sẽ biến thành miếng thịt ngon cho bọn muỗi mất.
Nhưng đi tới gần trưa rồi mà vẫn không tìm thấy khách điếm nào, nàng buồn bã ngồi xuống một gốc cây to.
Ý?! Nàng chớp chớp mắt, nhìn vỏ bánh dưới chân. Đây là....chỗ sáng nay nàng vừa ngồi!! Ohhh nooooo!!! Vậy có nghĩa là từ sáng tới giờ nàng đi vòng vòng rồi lại trở về chỗ cũ à??? Ôi!!! Cái bệnh lạc đường đáng chết này!!
Nàng bực bội lôi bánh quy ra gặm, biết thế hôm qua hỏi cái tên xinh đẹp kia, bảo hắn đưa tới khách điếm gần đây có phải tốt hơn không?
Nàng ăn liên tục hai túi bánh, vừa ăn vừa thấy than vãn số phận của mình. Theo tình tiết trong phim thì giờ phải có mỹ nam nào đó gặp và yêu nàng say đắm chứ nhỉ? Nàng vừa gặp hai mỹ nam, một tên vừa nhìn thấy nàng liền muốn cách xa mười mét chứ đừng nói tới yêu say đắm. Tên kia thì chưa kịp biết tên liền chạy mất, thật đúng là số khổ.
Nàng đứng dậy vươn vai cho thư dãn gân cốt, đang chuẩn bị xách đồ lên đi thì một tiếng hét vọng lại.
Nàng giật mình chạy lại chỗ có tiếng hét, là một tiểu hòa thượng tầm 12-13
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-tim-my-nam/1630541/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.