Diệp Thiên Linh trở về, trong phủ Dũng Nghị Công tràn ngập tiếng cười. Nàng đã ở đây nhiều ngày, phần lớn thời gian Phó Nguyệt đều ở lại trong phủ trò chuyện cùng nàng. Khi biết Phó Nguyệt tự mở một tửu lâu ăn uống, Diệp Thiên Linh tò mò tới hỏi.
Trên danh nghĩa của Diệp Thiên Linh cũng có mấy gian hàng là của hồi môn, nhưng nàng chỉ thường hỏi đến chuyện lợi nhuận, còn việc quản lý, Tề Đồng đã tìm cho nàng mấy người được việc.
Phó Nguyệt đi theo nàng, kể cho nàng nghe về đồ ăn đặc trưng của tửu lâu trong tương lai.
Diệp Thiên Linh nghe thèm đến mức miệng chảy nước miếng, vô cùng thân thiết ôm lấy cánh tay Phó Nguyệt, lắc lắc: "Biểu tẩu, tẩu nói nghe như một loại mỹ vị vậy. Có thể cho ta thưởng thức mùi vị của nó một chút được không? Ít hôm nữa tửu lâu khai trương, ta lại đến ủng hộ tẩu."
Diệp Thiên Linh chỉ ở đây bốn, năm ngày là phải quay về Đoan Minh Hầu phủ rồi, vậy nên Phó Nguyệt gật đầu đáp ứng.
Diệp Thiên Trung và Tiêu Giản lúc trước đã từng ăn qua món này, thấy tẩu tử muốn làm thịt nướng, bọn chúng vui vẻ đi theo hỗ trợ.
Bếp nướng thịt là đồ đặc chế, nếu cẩn thận, bọn nhỏ cũng có thể tự ướp thịt nướng rồi nướng. So ra thì tự mình nướng thịt sẽ cảm nhận được hương vị ngon hơn rất nhiều.
Trong đình viện sau hoa viên, bữa tối được chuẩn bị từ lúc ánh hoàng hôn dần tắt đến khi bóng mặt trăng nhô cao.
Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-ta-ga-cho-nong-phu-lam-kieu-the/3628470/chuong-397.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.