Lúc mấy người bọn Thạch Dương tới được Vân Kinh đã sắp cuối năm rồi.
Phó Nguyệt chờ bọn họ tới, đặc biệt mở tiệc ở Kỳ Cảnh Viện để tiếp đãi, tẩy trần cho bọn họ. Các món ăn buổi tối đều do Phó Nguyệt và Thạch bà bà tự tay chuẩn bị, không cho đám người làm bếp động tay vào.
Phó Nguyệt vốn dự định giữ mấy người Diệp An lại cùng dùng cơm, khao bọn họ đi ra ngoài đón người vất vả. Diệp An mặc dù nói cũng rất muốn, nhưng vì Dũng Nghị Công phủ có quy củ, mấy người bọn họ tất nhiên nói khéo để từ chối lời mời của chủ nhân.
Phó Nguyệt không biết làm sao, cũng không miễn cưỡng bọn họ, bảo Tình Tước đem những món ăn khác đã chuẩn bị gói lại một phần đưa cho Diệp An để bọn họ tự ăn.
Thạch bà bà hồi lâu không gặp bọn nhỏ, trong bữa cơm cứ nhìn chằm chằm vào các cháu trai cháu gái, thỉnh thoảng lại gắp đồ ăn cho hai người họ.
“Gầy quá!” Thạch bà bà vẻ mặt đau lòng, nhìn sang trái rồi lại nhìn sang phải, thấy gương mặt Thạch Dương hốc hác.
Thạch Dương nuốt miếng ăn cuối cùng, thỏa mãn mà cười nói: “Nãi nãi, cháu đã lớn rồi. nãi nãi xem, hôm nay cháu đã ăn bao nhiêu rồi đấy, không gầy chút nào cả.”
Thạch Dương nói xong còn đứng lên xoay người một vòng cho Thạch bà bà xem.
Đứa trẻ đúng là lớn lên, trông cao hơn một chút so với trước khi đi.
Thạch Dương và Thạch Mãn được Phó Nguyệt sắp xếp cho ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-ta-ga-cho-nong-phu-lam-kieu-the/3628433/chuong-360.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.