“Cơ mà phải nói một điều rằng người này chắc chắn là hồng nhan tri kỷ của Lâm đại nhân! Ngươi không nhận ra hả, ánh mắt tiên nữ đó nhìn thừa tướng đại nhân ngập tràn vẻ ngưỡng mộ và tình cảm! Hai người đứng cạnh nhau thì đúng chẳng khác gì một đôi kim đồng ngọc nữ, quá xứng đôi!"
“Ha ha, một nam tử như thừa tướng đại nhân thì nữ nhân khắp thiên hạ này ai mà không yêu?"
“Ngươi nói phải! Thôi đừng nghĩ nữa, mọi người tiếp tục làm việc đi thôi!"
Thời gian khoảng một chung trà trôi qua, hai người bèn tới bên bờ sông.
Adv
Xung quanh không một bóng người, Lâm Bắc Phàm bèn hỏi: “Công chúa điện hạ, lần này ngươi tới là có chuyện gì thế?"
“Quân sư, bản cung đã nói rồi mà?"
Tử Nguyệt công chúa liếc mắt nhìn Lâm Bắc Phàm, nàng có hơi khiển trách, nói: “Bản cung tới đây là để thăm cái tên phụ tình nhà ngươi đó!"
Adv
Lâm Bắc Phàm sững sờ: “Tên phụ tình? Tại sao ngươi lại nói vậy?"
Tử Nguyệt công chúa hơi giận, nàng nói: “Quân sự, ngươi xem ngươi đi, đã đến Võ Tây nhiều ngày như vậy rồi mà chẳng thông báo gì cho bản cung, trong lòng ngươi hoàn toàn không có bản cung! Bản cung phải biết được chuyện này bằng cách khác! Ngươi nói xem, ngươi không phải tên phụ tình thì là gì?"
Lâm Bắc Phàm vội vã chắp tay: “Công chúa điện hạ, ngươi hiểu lầm ta rồi! Lần này ta tới Võ Tây là để thi hành công vụ, giải quyết vấn đề nước Bạch Tượng nội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3459298/chuong-812.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.