“Vậy tài phú của Bạch Tượng thì sao?” Có đại thần hỏi.
“Quốc thư của nước Bạch Tượng nói thế nào?” Lâm Bắc Phàm hỏi.
“Nước Bạch Tượng xin chúng ta phái binh chi viện, trấn áp bạo dân! Sau khi việc thành sẽ cúi đầu xưng thần, năm nào cũng cống nạp!"
Lâm Bắc Phàm giang tay ra: “Không phải chúng ta đã giúp bọn họ giải quyết vấn đề rồi sao? Chỉ cần thu hút dân chúng Bạch Tượng đến nước chúng ta khai hoang trồng trọt, người trong nước bọn họ ít đi sẽ không thể gây rối được nữa! Vấn đề đã được giải quyết, dựa theo yêu cầu của quốc thư, có phải bọn họ phải cống nạp cho chúng ta, tiến cống tài phú không?"
Adv
Ánh mắt của mọi người lại sáng lên: “Đúng ha!"
“Vậy đất đai thì sao?"
“Cái này lại càng đơn giản hơn!"
Adv
Lâm Bắc Phàm cười khà khà: “Phần lớn dân chúng ở nước Bạch Tượng đều đã bị chúng ta dụ đi, còn thừa bao nhiêu người tới trồng trọt nữa? Đến lúc đó tài phú của toàn bộ quốc gia chắc chắn sẽ giảm thiểu!"
"Mà lúc này, chúng ta vẫn yêu cầu bọn họ cống nạp, thiếu một phần cũng không được! Bọn họ sợ hãi thực lực của chúng ta nên chỉ có thể bóc lột người bên dưới, dân chúng chắc chắn sẽ oán than dậy đất, sau đó lại làm loạn tiếp!"
“Mà bấy giờ, bọn họ nhìn thấy dân chúng Bạch Tượng ở Đại Võ sung túc ấm no chắc chắn sẽ ngưỡng mộ vô cùng! Khi ấy, chúng ta sẽ dẫn binh tới, bọn họ chắc chắn sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3459288/chuong-802.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.