"Được được được! Lý ái khanh ngươi nói rất hay!"
Nữ đế tươi cười rạng rỡ: "Các vị ái khanh, ý kiến của các ngươi thì sao?"
“Bệ hạ, trước hạ chỉ bình định chư hầu, không tuân thì đánh!”
“Ký Bắc vương thức thời thì còn tốt, nếu như không hiểu chuyện, chúng ta cứ đánh đến hang ổ của hắn ta, bắt hắn ta trở về nhận tội!”
“Triều đình chúng ta binh hùng tướng mạnh, sĩ khí tăng vọt, còn sợ hắn ta làm gì?”
Bách quan triều đình gầm gừ kêu to.
Phảng phất liên tiếp đại thắng, đã làm cho bọn họ phổng mũi! Thành thật mà nói, cũng không thể không phổng mũi!
Tám mươi vạn quân Đại Hạ, bại!
Giang Nam vương có năm mươi vạn đại quân, cũng bại!
Liên quan trăm vạn người của Võ Tây và Đại Nguyệt, cũng bại!
Liên tiếp đại chiến, một chút thực lực của Đại Võ bọn họ cũng không bị suy yếu, kết quả càng đánh càng mạnh, có thể không phổng mũi sao?
Chỉ còn lại có một Ký Bắc vương, căn bản cũng không đáng sợ!
Nữ đế nghe xong cực kỳ cao hứng, trên thực tế nàng cũng có ý nghĩ này, Đại Võ bị phân tách quá lâu, đã đến lúc thu về.
Tuy nhiên, nàng làm việc khá là thận trọng, hỏi: "Lâm ái khanh, ngươi có ý kiến gì không?”
Lâm Bắc Phàm chắp tay nói: "Quả thật đã đến lúc ra tay với Ký Bắc rồi! Nhưng Ký Bắc vương này ngoan cố bảo thủ, vì bá nghiệp mà nằm gai nếm mật nhiều năm, khiến hắn ta khoanh tay chịu trói chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3397344/chuong-648.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.