"Trình lên!"
Nữ đế cầm tờ giấy nhìn thoáng qua, sau đó mặt không chút thay đổi giao cho bách quan duyệt.
Võ Tây vương đắc ý cười: "Hiện tại có thể chứng minh lời nói của bản vương rồi chứ?"
"Không thể!"
Bách quan nhao nhao lắc đầu.
Võ Tây vương kinh hãi: "Vì sao không thể?"
Nữ đế tức giận nói: "Hoàng thúc, lúc ngươi vu hại người khác có thể dụng tâm một chút hay không? Tùy tiện móc ra một bản phương pháp chế tạo nói là Lâm ái khanh cho ngươi thì ai tin?"
Võ Tây vương khó hiểu nói: "Cái này còn không thể chứng minh sao? Trên đó có chữ viết của hắn."
"Ngươi nói dùng chữ viết để chứng minh, nhưng chữ này không thể nói là giống như đúc chữ của Lâm ái khanh, quả thực có thể nói là không có quan hệ gì! Ngươi làm sao chứng minh được đây là hắn đưa cho ngươi?"
Võ Tây vương khiếp sợ há to miệng: "Vậy mà lại không giống?"
Hắn ta quay đầu nhìn về phía Lâm Bắc Phàm, phát hiện đối phương đang mỉm cười một cách vô cùng đắc ý.
Điều này khiến hắn ta tức giận đến phát điên: "Quả nhiên là một tiểu nhân âm hiểm! Nhưng bản vương còn có chứng cớ!"
Hắn ta cẩn thận móc ra một cái túi gấm không thấm nước từ bên trong áo giáp. Sau đó lấy ra một túi bột màu trắng từ trong túi gấm ra.
"Đây là xương rồng! Bản vương đã nhận được xương rồng từ chỗ Lâm Bắc Phàm!"
Nữ đế nhìn cũng không thèm nhìn: "Hoàng thúc, ngươi tùy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3397343/chuong-647.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.