Gương mặt Dạ Lai Hương lộ vẻ do dự, song cuối cùng hắn ta vẫn thở dài một hơi đầy bất lực: “Được, ta gia nhập Đức Thiên Phủ!”
Lâm Bắc Phàm mỉm cười: “Chúc mừng ngươi đã có một sự lựa chọn sáng suốt!”
Hắn lấy một tờ giấy bán thân ra rồi bảo đối phương kí tên, lăn dấu vân tay.
Trên thực tế, với những cao thủ như hắn mà nói thì tờ giấy bán thân này chẳng có tác dụng gì, song nó lại có tác dụng ràng buộc nhất định.
Nếu sau này đối phương có phản bội thì xét về mặt đạo đức, bản thân hắn sẽ chiếm thế thượng phong hơn, có quyền ra tay với đối phương.
Dạ Lai Hương ký tên và lăn tay xong, hắn ta nói: “Hiện giờ có thể thả ta ra ngoài rồi chứ!”
Lâm Bắc Phàm híp mắt cười, hắn thu lại giấy bán thân rồi bảo: “Ngươi cứ đợi cái đã! Ta phải bẩm báo chuyện này với bệ hạ, được bệ hạ đồng ý thì mới thả ngươi ra ngoài được! Cơ mà chắc là không có vấn đề gì đâu!”
Tiếp đó, Lâm Bắc Phàm bẩm báo lại chuyện này cho nữ đế, nữ đế vui vô cùng.
“Ái khanh, ngươi xử lý chuyện này rất được, tránh được một chuyện khó khăn rồi lại còn thu được một nhân tài! Có điều Dạ Lai Hương kiêu ngạo không chịu khuất phục, ngươi phải canh chừng hắn ta, đừng để hắn ta làm loạn!”
Lâm Bắc Phàm chắp tay nói: “Bệ hạ yên tâm, có thần đây thì hắn ta không dám làm loạn đâu!”
Sau khi được nữ đế đồng ý, Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3397173/chuong-477.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.