Hai người Mạc Như Sương và Quách Thiếu Soái lập tức rút kiếm, thận trọng chỉ mũi kiếm về phía tiểu quận chúa.
Đám người Lý Sư Sư và Tiểu Thúy đều lùi đến bên cạnh Lâm Bắc Phàm.
Tiểu quận chúa có hơi hoảng hốt: “Các ngươi hiểu lầm rồi, sao ta có thể là Dạ Lai Hương được chứ?”
“Ta cũng chưa chắc ngươi có phải hay không, nhưng thận trọng vẫn hơn, ta hỏi ngươi vài câu trước, ngươi nhất định phải trả lời!”
Lâm Bắc Phàm mang vẻ mặt nghiêm túc: “Nếu không trả lời được hoặc trả lời sai vậy chứng minh ngươi chính là hàng giả!”
Tiểu quận chúa vội vàng gật đầu: “Được, ngươi hỏi ta đáp, ta nhất định sẽ trả lời thành thật!”
Lâm Bắc Phàm mở miệng hỏi: “Tiểu quận chúa, ta hỏi ngươi, ngươi đã ăn thịt gì?”
Tiểu quận chúa chảy nước miếng: “Thịt kho Đông Pha, bánh bà xã, phổi vợ chồng…”
Lâm Bắc Phàm hỏi: “Nếu ven biển có một con rùa biển không thể lật người được, ngươi định làm thế nào?”
Tiểu quận chúa lớn tiếng đáp: “Xách về nấu canh!”
Lâm Bắc Phàm lại hỏi: “Xin hỏi, câu sau của ‘Ngỗng ngỗng ngỗng, dùng dao để chặt là gì?”
Tiểu quận chúa cười khà khà: “Nhổ lông thêm gáo nước, châm lửa bắc nồi lên!”
Lâm Bắc Phàm lại hỏi: “Ta là ngày tháng tư của nhân gian!”
Tiểu quận chúa giơ tay: “Thích ăn Địa Tam Tiên của Đông Bắc!”
Lâm Bắc Phàm lại hỏi tiếp: “Ngươi thích màu gì nhất?”
Hai mắt của tiểu quận chúa tỏa sáng: “Bún ốc!”
…
Cứ như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3397166/chuong-470.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.