Lúc bấy giờ, ngự y đã tới. Sau khi kiểm tra, Cổ Chánh đã tỉnh lại, song trông hắn ta yếu ớt, xanh xao vô cùng.
“Thưa bệ hạ và các vị đại nhân, do quá căng thẳng nên ảnh hưởng đến khí huyết bên trong người Cổ Chánh, dẫn đến việc ngất xỉu! Không có chuyện gì quá lớn, uống chút nước ăn chút đồ ăn, nghỉ ngơi nửa ngày là đỡ!”
“Có thi tiếp được không?” Người bên Đại Viêm hỏi. “Mặc dù có thể thi tiếp nhưng chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến năng lực phát huy của Cổ Chánh. Phần thắng mong manh, thôi thì không cần phải thi đấu nữa! Thế
nên hạ quan kiến nghị nên quay về nghỉ ngơi cho tốt!”
Cứ thế, do vấn đề sức khỏe mà Cổ Chánh của Đại Viêm phải từ bỏ.
Lâm Bắc Phàm thắng ván tiếp theo một cách dễ dàng.
Tới ván cuối cùng, Lâm Bắc Phàm lại đối mặt với tam hoàng tử Đại Viêm.
Ánh mắt Lâm Bắc Phàm trở nên phức tạp: “Tam hoàng tử điện hạ, lại đến chúng ta rồi!”
Ánh mắt của tam hoàng tử cũng phức tạp: “Đúng đấy, thế sự khó lường!”
Hai người không khỏi thở dài một hơi.
Tam hoàng tử liếc mắt, bảo: “Biết phải làm gì tiếp theo rồi chứ?”
“Đương nhiên là biết rồi!”
Lâm Bắc Phàm ưỡn ngực nói: “Tam hoàng tử điện hạ, ta chắc chắn sẽ không giở trò đâu! Ta sẽ áp chế các ngươi bằng thực lực không gì bì nổi của mình, chứng minh cho các ngươi thấy Đại Viêm chẳng ai ra gì cả!”
Sắc mặt tam hoàng tử sầm xuống: “Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3397061/chuong-365.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.