"Còn nóng hổi này, xem ra mới nấu xong liền đem tới đây, hai người bọn họ thật có lòng!"
Nữ đế nói với vẻ vui mừng.
Mặc dù nàng là vua, nhưng cũng muốn được người khác quan tâm.
Lâm Bắc Phàm chính là đại thần mà nàng tin tưởng nhất, ưu ái nhất, tiểu quận chúa là người bạn mà nàng quan tâm nhất, tình nghĩa mà hai người bọn họ đưa tới, khiến trái tim nàng cảm thấy rất ấm áp.
Nàng cầm thìa lên, đang chuẩn bị ăn. "Bệ hạ, hay là... để lão nô nếm thử trước đã?"
Lão thái giám ở bên cạnh nói. Nữ đế xua tay: "Đừng lo, bọn họ sẽ không hại trẫm đâu!"
Nói rồi, nàng múc một thìa canh, đưa lên miệng thưởng thức thật kỹ, trên gương mặt xinh đẹp hiện ra vẻ say mê: "Tiên! Hương! Mỹ! Mùi vị này... thật sự tuyệt vời! 'Trẫm đã uống rất nhiều loại canh, nhưng mùi vị của canh này là phong phú nhất!"
Nàng uống hai ngụm canh, rồi mới ăn một miếng cá muối.
"Cá muối này được ninh rất vừa, không hề bị nát, nhưng lại rất mềm, không dai chút nào!"
"Còn cả vây cá ninh trong canh ấm này nữa, ăn vào rất sảng khoái, rất đã!"
"Cả nấm này nữa, hương vị thần tiên!" Cứ như thế, nữ đế vừa ăn vừa bình luận.
Chưa tới một nén nhang, tô Bụt Nhảy Tường đã được nữ đế ăn hết. Cái bụng phẳng lì giờ hơi phồng lên.
Nhưng nữ đế cảm thấy rất thỏa mãn, nàng nói với vẻ hơi lười biếng: "Ái khanh còn biết hưởng thụ hơn cả trẫm! Mỹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3397030/chuong-334.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.