Lần này, bệ hạ sẽ thưởng gì đây? Vàng bạc chăng?
Mấy người bọn họ không thiếu nên cũng không cần.
Thứ mà bọn họ muốn được thưởng nhất chính là rượu ngon cung đình, món ngon cung đình... mấy thứ này ở bên ngoài có tiền cũng không thể mua được.
Nếu có thể nếm một hớp rượu cung đình và ăn một miếng thức ăn cung đình, vậy có cho làm thần tiên thì bọn họ cũng chẳng chịu!
Mọi người đều đang nghĩ ngợi, càng lúc càng kích động!
Bọn họ rướn cổ tới, giống như con vịt kêu quang quác đòi ăn.
“Mấy ngày nay các vị ái khanh không có công lao thì cũng có khổ lao, đều đã vất vả rồi! Cho nên nhân cơ hội hiếm có này, trãm nhất định sẽ ban thưởng hậu hĩnh, quân thần cùng chung vui, mọi người đều cùng chúc mừng!" Nữ đế lớn tiếng bảo.
“Bệ hạ anh minh!” Văn võ ba quan mặt mày rạng rỡ. “Cho nên trẫm thưởng cho các vị đại thần..."
Nữ đế dựng một ngón tay lên với vẻ đau lòng: “Một trăm lượng bạc!”
Văn võ bá quan: “...”
Mọi người đều ngẩn tò te!
Một trăm lượng bạc?
Một trăm lượng bạc đối với bọn họ mà nói có thể làm được gì?
Còn không đủ ăn một bữa ngon! Còn chẳng bằng không thường luôn cho rồi!
“Bệ hạ, còn không ạ?” Có người hỏi với vẻ không cam lòng.
Nữ đế lắc đầu: “Hết rồi!”
“Không thưởng một chút rượu ngon sao ạ?” Có người lại cố chấp hỏi.
“Các ngươi muốn uống rượu thì ra ngoài mà mua,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3397021/chuong-325.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.