Trong lòng Mạc Như Sương đã dễ chịu hơn rất nhiều.
“Nhưng công tử này, sau này ta phải làm thế nào. đây?
Đôi mắt Mạc Như Sương trở nên hoang mang: “Hiện giờ ta đã biết được bộ mặt thật của vương gia, nếu như còn tiếp tục làm việc cho hắn ta thì chẳng khác gì vẽ đường cho hươu chạy, không thể chấp nhận được! Thế nhưng nếu không làm việc cho vương gia nữa thì ta cũng chẳng biết phải làm gì... Đến hắn ta cũng là mọt kẻ lừa lọc thì ta thực sự không biết có thể tin tưởng ai trên thế gian này nữa? Đại Võ còn cứu được hay chăng? Dân chúng còn đường cứu hay chăng?”
“Ngươi có dự định gì không?” Lâm Bắc Phàm hỏi.
“Ta muốn...”
Ánh mắt của Mạc Như Sương trở nên kiên định: “Ta muốn vạch trần bộ mặt thật của vương gia để người trong thiên hạ đều biết hắn ta là một kẻ giả nhân giả nghĩa, để mọi người không bị lừa gạt nữa!”
“Tuyệt đối không được!”
Lâm Bắc Phàm nói.
“Tại sao lại không được?”
Mạc Như Sương hỏi ngược lại.
“Bởi vì nếu ngươi vạch trần bộ mặt thật của hắn ta thì thiên hạ sẽ đại loạn!”
“Thiên hạ đại loạn?” Mạc Như Sương kinh ngạc.
Lâm Bắc Phàm đáp: “Chính vì đắc đạo thì được ủng hộ, thất đạo thì n án! Nếu hắn ta đánh mất đạo. nghĩa cơ bản nhất thì dân chúng sẽ không chung thành với hắn ta, thậm chí những anh hùng võ lâm đã từng rất thân thiết kia cũng sẽ bỏ hắn ta mà đi! Cứ thế, ngôi vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3396980/chuong-284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.