Nữ đế chỉ vào Lâm Bắc Phàm, vừa cười vừa lắc đầu: "Ngươi ấy à... còn khách sáo với trẫm như vậy sao? Nói thế nào đi chăng nữa, ngươi cũng đã lập được công lớn rồi, ngươi nói xem trẫm nên thưởng cho ngươi thế nào. đây?"
"Tất cả đều nhờ bệ hạ lãnh đạo sáng suốt, vi thân không dám kể công!" Lâm Bắc Phàm nói.
"Trắm muốn trọng thưởng cho ngươi nhưng lại thấy ngươi chẳng thiếu thứ gì cả, những thứ đã thưởng cũng không thể đem ra thưởng lại! Thế này vậy, công lao này ngươi tạm thời nhớ cho kỹ, chờ lần sau ngươi lại lập công rồi phong thưởng một thể!" Nữ đế lớn tiếng bảo.
"Cảm ơn bệ hại" Lâm Bắc Phàm lớn giọng đáp.
"Chúc mừng tế tửu đại nhân!" Quách đầu mục và các cao thủ quay đầu lại, chắp tay cười nói.
"Cùng vui, cùng vui!" Lâm Bắc Phàm mỉm cười đáp lại.
Hắn mỉm cười, nữ đế mỉm cười, Quách đầu mục và các cao thủ cũng mỉm cười.
Màn giật dây sau lưng này mọi người đều diễn rất hay, ai cũng có thu hoạch, tất cả đều rất hài lòng!
Chỉ có Binh bộ thượng thư là không vui cho lắm, hắn ta cảm thấy từ đầu tới cuối mình chẳng hay biết gì cả, tự dưng lại biến thành vật hy sinh!
Vì vậy, hắn ta lập tức giấy nảy lên!
"Lâm tế tửu, nếu ngươi đã biết trước chuyện này tại sao lại không nói cho bản quan hay? Có phải ngươi cố Tình muốn xem bản quan trở thành trò cười không hả?” Binh bộ thượng thư Lý Khai Quang nói với vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3396965/chuong-269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.