"Bệ hạ thứ tội! Thần cũng không nghĩ tới..." Binh bộ thượng thư cười gượng.
Hắn ta tưởng rằng đây là việc béo bở, cho hai vạn tướng sĩ đi một quãng đường dài ba trăm dặm là có thể thăng quan, phát tài rồi chứ.
Ai mà ngờ mới đi được nửa đường lại xuất hiện nhiều Trình Giảo Kim đến thế, có tới ba, bốn trăm cường giả Hậu Thiên, còn có hơn hai mươi cường giả Tiên Thiên, tất cả đều muốn cướp túi khít
Có cường giả Hậu Thiên thì đã đành, điểm mấu chốt là mấy cao thủ Tiên Thiên kia, quân đội bình thường không đánh lại được bọn họ, hắn ta cũng đâu còn cách nào khác, hắn ta cũng rất tuyệt vọng mà!
"Ngươi không nghĩ tới chẳng lẽ trãm nghĩ tới chắc?" Nữ đế đập bàn đứng dậy.
"Bệ hạ tha tội, thần biết sai rồi!" Binh bộ thượng thư lập tức cúi đầu nhận lỗi. Hắn ta là người chịu trách nhiệm chính trong chuyện này, xảy ra vấn đề gì thì hắn ta cũng không thể tránh khỏi trách nhiệm, huống hồ còn là chuyện lớn thế này.
Cho nên nỗi oan vừa lớn vừa hoàn hảo thế này chắc. chắn sẽ rơi xuống đầu hắn ta.
"Bệ hạ, Lý đại nhân cũng không lường trước được sự việc lại thế này, mong bệ hạ khai ân!"
"Bệ hạ, dù sao lần này cũng không thương vong quá nhiều binh sĩ, không tổn thất bao nhiêu vật tư và trang bị quân đội, Lý đại nhân cũng đã làm hết sức mình rồi, mong bệ hạ khai ân!"
Hai vị Binh bộ thị lang đứng ra nói đỡ cho lãnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3396964/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.