Đã nửa tháng trôi qua kể từ khi hắn lên làm tế tửu. Trong nửa tháng này, Lâm Bắc Phàm chủ yếu bàn giao công việc, tiếp nhận tất cả quyền lợi từ chỗ tế tửu và hoàn toàn quản lý Quốc Tử Giám.
Quá trình bàn giao công việc diễn ra vô cùng thuận lợi, không ai là không phục cả!
Trên thực tế thì cũng chẳng ai dám không phục! Lâm Bắc Phàm là tâm phúc của nữ đế cơ mài
Hắn đã đắc tội với hết quan văn quan võ trong triều mà vẫn sống một cách tiêu sái như vậy!
Đến Công bộ cũng bị hắn tra xét những hai lần, vơ vét đến mức một cái quần đùi cũng chẳng còn!
Một tế tửu lợi hại và xuất chúng như thế thì ai dám đắc tội?
Có điêu hắn vẫn gặp phải một vài vấn đề.
Đó chính là hắn quá bận, không những phải phụ trách chuyện ở Quốc Tử Giám mà còn phải trông chừng Công bộ, thậm chí mỗi ngày còn phải tham dự tảo triều, san sẻ cùng nữ đế bệ hạ và giải quyết quốc sự, thế nên hắn bắt buộc phải tìm vài người đến làm việc cho hắn.
Buổi tối hôm ấy, Lâm Bắc Phàm cười híp mắt, bê một vò rượu thơm tới phủ đệ của Diêu Chính - người đã từng làm ngôn quan.
Diêu Chính dẫn cả nhà từ già đến trẻ ra đón tiếp ngoài cổng: “Hạ quan bái tửu đại nhân!”
Mặc dù Diêu Chính cực ghét Lâm Bắc Phàm, ghét cái điệu bộ tham quan của hắn, song nói gì thì nói, Lâm Bắc Phàm cũng là cấp trên của hắn ta,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3396918/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.