Tóm lại, muốn tươi đẹp bao nhiêu hắn liền khoe khoang ra bấy nhiêu, có thế cường điệu bao nhiêu hắn liền cường điệu bấy nhiêu!
Mọi người nghe hắn nói mà chìm đắm như đang say, tâm trí cũng phiêu du theo lời hân kể!
“Thật đẹp quá!” Nữ đế cảm thán: “Nếu có cơ hội, trẫm cũng muốn thử một rân!”
Những người khác nghe vậy cũng không cưỡng lại nổi mà gật đầu.
“Bệ hạ, mặc dù bay lên bầu trời là chuyện tốt nhưng cũng rất nguy hiểm!” Lâm Bắc Phàm bày ra vẻ mặt nghiêm túc: “Thao tác không đúng hoặc hơi bất cấn một chút là sẽ bị rơi từ trên cao xuống đất, tan xương nát thịt, không được chết trong yên bình!”
Mọi người không khỏi rùng mình, choàng tỉnh khỏi giấc mộng đẹp.
Bay lên bầu trời thì vui thật đấy, nhưng lỡ xây ra chuyện bất trắc gì thì chết không có chỗ chôn thây mất.
“Ái khanh nói có lý lắm! Trầm sẽ không mạo hiểm, ta cũng mong rằng sau này ái khanh sẽ không mạo hiểm nữa! Dù sao thì sự
tồn tại của ngươi cũng rất quan trọng đối với trầm và với Đại Võ!” Lời nữ đế nói ẩn chứa hàm ý sâu xa.
Văn võ cả triều và đám học trò của Quốc Tử Giám đều cảm nhận được sự coi trọng và ưu ái của nữ đế dành cho Lâm Bắc Phàm.
Trong lòng bọn họ ngưỡng mộ muốn chết!
Ngay cả Lâm Bắc Phàm cũng hơi ngẩn người.
Nữ đế đã coi trọng hắn như thế rồi, vậy có phải cho dù sau này mọi chuyện lỡ bại lộ, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3396842/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.