Vừa gặp các quan, nữ đế đã nói thẳng: “Các ái khanh, nên thả thế tử hay là giữ hắn lại đây?”
Quan lại trong triều nhìn nhau, trong đó có một lão thần đứng ra chẳp tay nói: “Xin hỏi bệ hạ đã tra hỏi mục đích tới kinh thành của thếtử hay chưa…”
Nữ đế gật đầu: “Đã hỏi rồi! Hắn ta chỉ nói là nhàn rỗi, buồn chán nên đến kinh thành dạo chơi! Nhưng cục diện hiện giờ đang rối ren, hắn ta thân là con trai ruột của thân vương sao có thế tới kinh thành vào lúc nhạy cảm thế này được? Chắc chắn hắn ta có mưu đồ gì đó, rõ ràng là hắn ra đang nói dối!”
“Hơn nữa, hắn ta là thế tử, thân phận vô cùng tôn quý, chúng ta không thể dùng hình khi hắn không phạm tội gì cả, trầm nghĩ chắc chẳn cũng chẳng hỏi thêm được gì từ miệng hắn đâu! Vậy nên trầm mới mời các ái khanh tới để thương lượng đối sách!”
“Khởi bấm bệ hạ, vi thần cho rằng nên thả thế tử!”
Hộ bộ thượng thư Tiền Viễn Thâm đứng ra, chắp tay lớn giọng nói: “Trước mắt, Võ Anh Kiệt vẫn đang là thế tử, mặc dù cha thế tử
cũng chính là Ký Bắc vương có dã tâm, song hiện giờ hắn ta vẫn chưa lật mặt nên coi như sóng yên biển lặng! Song nếu chúng ta tiếp tục giam giữ thế tử thì rất có thể sẽ khiến Ký Bắc vương tức giận, binh biến sẽ sớm xảy ra!”
“Một khi có binh biến thì hậu quả nó mang tới rất khó mà lường trước được!”
“Triều đình ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3396821/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.