Đã được rửa sạch hiềm nghi, Lâm Bắc Phàm cũng nên báo thù thôi!
Hắn là người lòng dạ nhỏ nhen, không thể chịu nổi oan ức nhất, có thù thì phái trá ngay lập tức!
Đầu tiên là giết hai tên tiểu nhân cho khuây khỏa!
Nghĩ vậy, Lâm Bắc Phàm rầu rĩ thở dài.
“Tại sao ái khanh lại thở dài?” Nữ đế hỏi.
“Khởi bấm bệ hạ!” Lâm Bắc Phàm nói với vẻ đau lòng: “Từ khi vi thần đảm nhiệm chức ti nghiệp tại Quốc Tử Giám tới nay, vi thần luôn tận tụy, làm tròn trách nhiệm! Dưới sự cố gắng của vi thần, bầu không khí tại Quốc Tử Giám tràn đầy nhiệt huyết, các học trò luôn chấp hành nội quy, thành tích học tập có tiến bộ, những chuyện này đều có thế thấy rõ!”
“Nhưng không biết tại sao, quần thần quan lại ai nấy cũng đều kết tội vi thần! Người không biết thì không có tội, vi thần hiểu được! Nhưng còn đồng liêu của vi thần là Lưu tế tửu và Tôn ti nghiệp, rõ ràng bọn họ đã nhìn thấy tất cá những thứ này vậy mà vẫn muốn kết tội
vi thần! Cho nên vi thần chẳng thể hiểu nổi, trong lòng chua xót, nhất thời không kiềm chê’ được cảm xúc của mình!”
Nữ đế sa sầm mặt mũi: “Lưu Hoa Nghiệp, Tôn Thiên Đạo, có chuyện này hay không?”
Lưu tế tửu và Tôn ti nghiệp lập tức hoảng hốt: “Chuyện này…”
“Bệ hạ có thể hỏi các giáo quan và học trò khác, bọn họ có thể làm chứng cho vi thần!” Lâm Bắc Phàm nói.
Lúc này, một người quen cũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3396776/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.