“Không dám nói dối hoàng thượng!” Lâm Bắc Phàm vổ tay một cái, có người lập tức đem một quyển sô’ tới, Lâm Bắc Phàm đưa sổ cho nữ đế.
Nữ đế vừa đọc, Lâm Bắc Phàm vừa giải thích.
“Đây là tài liệu mà vi thần cho các học sinh đi vào trong dân dân gian, hỏi thăm các hộ nông dân lớn, đến tận đồng ruộng ghi chép lại!”
“Căn cứ vào tư liệu này, có thể thấy rằng hạt lúa lai tạo mọc thành cây cao hơn, chắc khỏe hơn, có khả năng chống chọi với các mối nguy hại trong tự nhiên hơn, đơm nhiều bông lúa hơn!”
“Một hạt lúa lai tạo cho ra sân lượng cao hơn từ ba mươi phần trăm trở lên so với hạt thóc thông thường.”
“Bệ hạ và các vị đại nhân, mọi người thử nghĩ mà xem…”
Lâm Bắc Phàm dùng giọng điệu lôi cuốn mà nói: “Nếu chúng ta nghiên cứu thành công giống lúa nước lai tạo và cho người dân cà nước trồng giống lúa ấy, thì sản lượng lúa
nước của câ nước sẽ tăng từ ba mươi phần trăm trở lên! Như vậy… có thể giải quyết được vấn đề cơm ăn của năm đến sáu triệu người rồi!”
Mọi người đồng loạt thở gấp.
Sân lượng lúa nước tăng từ ba mươi phần trăm trở lên!
Giải quyết được vấn đề cơm ăn của năm, sáu triệu người!
Đây là sáng kiến vĩ đại đến cỡ nào cơ chứ!
Phải biết rằng ở rất nhiều quốc gia, dân số cả nước còn chỉ tới hàng triệu!
Đại Võ bọn họ thì đất rộng của nhiều, sản vật phong phú,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3396775/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.