Cao nha nội trừng mắt nhìn đám người xung quanh mình, vội nhỏ giọng nói: “Sao các người không nhắc ta hả?”
Các nha nội khác ai nấy cũng cười khổ.
Bọn họ cũng muốn nhắc hắn ta lắm đấy chứ hưng không biết vì sao mà chẳng thể lên tiếng nổi, cứ thế mà nhìn Cao nha nội càng nói càng hăng!
“Ti nghiệp đại nhân, ngươi nghe ta nói đã, chuyện không phải như vậy đâu…” Cao nha nội chữa cháy.
Gương mặt của Lâm Bắc Phàm không có cảm xúc: “Thuê người đi giết mệnh quan triều đinh, tội rất nghiêm trọng! Theo quy định của Quốc Tử Giám: Phạt đánh ba trăm gậy, đồng thời khai trừ học tịch, giao cho quan phủ!”
Cao nha nội bắt đầu hoảng sợ: “Đùng đánh mà, ta trả tiền! Ta trá tiền nhé…”
Nói rồi, hắn ta lập tức móc toàn bộ sô’ tiền có trong người ra, tổng cộng được khoảng năm vạn lượng.
Sau đó hắn ta nháy mắt với các nha nội khác, cuối cùng cũng gom được ba mươi vạn
“Ti nghiệp đại nhân, tiền đây! Tổng cộng ba mươi vạn lượng!” Cao nha nội cười nịnh nọt.
Lâm Bắc Phàm vừa lấy tiền, vừa vung gậy lên: “Nhưng mà ta vẩn rất tức giận, cho ta đánh một gậy được không?”
Nhìn cây gậy to lớn ấy, Cao nha nội sợ đến mức hai chân bủn rủn, cầu xin: “Ti nghiệp đại nhân, xin ngươi đừng đánh mà, ta biết lồi thật rồi! Gậy này của ngươi mà giáng xuống, ta sẽ mất mạng đấy…”
Lâm Bắc Phàm ôn tồn bảo: “Nghe lời đi! Ngoan ngoãn nằm xuống, cong cái mông lên!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3396770/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.