Ngày hôm sau, Lâm Bắc Phàm và tiểu quận chúa đến dịch quán từ sớm.
Điều khiến Lâm Bắc Phàm bất ngờ là đám người Cáp Mộc vương tử thấy hắn thì vui vẻ ra mặt, chẳng hề tức giận chút nào.
“Cáp Mộc vương tử và các vị khách quý, hôm qua chơi thế nào? Có hài lòng không?” Lâm Bắc Phàm cười hỏi.
“Nhờ phúc của Lâm đại nhân, hôm qua bọn ta ăn uống ngon miệng, chơi rất vui! Rất cảm ơn sự khoản đãi của Lâm đại nhân, thực sự cảm ơn đạỉ nhân rất nhiều!” Cáp Mộc vương tử mỉm cười dịu dàng như gió xuân.
“Phải đấy, cảm ơn sự chăm sóc của Lâm đại nhân suốt cả ngày hôm qua!”
“Ta cảm thấy giống như được về đến nhà fôỉ vậy! Dùng thành ngữ của Đạỉ Võ để nói, chính là: Tự nhiên như ở nhà! Ha ha!”
“Cảm ơn Lâm đại nhân rất nhiều!”
Tiểu quận chúa đi theo sau Lâm Bắc Phàm không khỏi bối rối.
Lâm Bắc Phàm đối xử với các người như
thế mà các người còn nói là hắn tốt sao?
Có phải các người có khuynh hướng thích bị ngược đãi không vậy?
Lâm Bắc Phàm càng cười tươi hơn nữa: “Các vị hài lòng là tốt rồi! Nếu tất cả mọi người đêu vừa ý với sự sắp xếp của hạ quan thì chúng ta lại đi theo lịch trình hôm qua một lần nữa được không? Bữa sáng và bữa trưa giải quyết ở tiệm ăn sáng Lương Ký bữa tối tới tửu lâu Lạc Hà, mời người thổi kèn Xô na, múa đại thần, sau đó gọi thêm vài kỹ nữ vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3396757/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.