Không chỉ không có cách nào hiểu mà trong lòng còn bị đâm thủng lỗ chỗ.
Ngươi nói ngươi lớn lên đẹp là xong lại cứ cố tình còn có tài hoa hơn chúng ta.
Có tài hoa cũng thôi đi lại còn thành công hơn chúng ta.
Thành công hơn cũng ta cũng được đi, lại còn dùng lời nói đâm thọt bọn ta!Ngươi thật sự không phải con người!Lâm Bắc Phàm bỏ qua ánh mắt oán giận của bọn họ mà ho khan một tiếng, nói tiếp: “Vừa rồi nói đến động lực học, tìm được động lực học mới có thể chăm chỉ đọc sách và học giỏi được!”Mọi người không khỏi gật đầu: “Có lý!”“Tiếp theo chính là đọc sách, vậy phải đọc sách gì?”Có một sĩ tử giơ tay đáp: “Hồi đại nhân, chúng ta phải đọc tứ thư ngũ kinh!”Lâm Bắc Phàm mỉm cười: “Còn gì nữa không?”Lại có người đáp: “Chúng ta phải học thơ ca, đọc sách về phương diện lịch sử!”Lâm Bắc Phàm giữ nguyên nụ cười: “Còn nữa không?”“Đại nhân, học toán có tính không?”…“Thật ra nói trắng ra chính là đọc sách mà bản thân cảm thấy hứng thú! Tương lai các ngươi muốn làm gì thì đọc sách ở phương diện đó!”Lâm Bắc Phàm cười đáp: “Nếu ngươi muốn làm quan vậy thì đọc tứ thư ngũ kinh! Nếu không muốn làm quan mà muốn làm đại phu, có thể đi đọc sách y! Nếu muốn đánh trận vậy thì đọc binh thư! Cảm thấy hứng thú về lịch sử vậy có thể đọc sử ký…”“Đọc sách mà mình thấy hứng thú và học kiến thức mà mình thích, vậy ngươi mới có thể lấy được thành tựu! Ngươi không muốn làm quan nhưng cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3396723/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.