Mọi người dần yên tĩnh, cẩn thẩn nghe lời dạy bảo của Lâm Bắc Phàm.
Có người còn lấy giấy bút ra, dùng nước miếng chấm đầu bút chuẩn bị ghi lại, ánh mắt vô cùng thành kính.
“Trước khi làm bất cứ một chuyện gì đều cần có động lực to lớn, chỉ cần tìm được động lực, có cách, có hứng thú rồi vậy làm chuyện gì cũng mới có thể làm ít công to mà không phải bỏ dở giữa chừng!”Mọi người không kìm lòng được mà gật đầu.
“Đại nhân nói có lý!”“Có động lực mới có thể nghiêm túc học!”“Mời đại nhân nói tiếp!”…Lâm Bắc Phàm mỉm cười: “Vậy ta muốn hỏi các vị có mặt ở đây, động lực đọc sách lúc đầu của các ngươi là gì?”Lâm Bắc Phàm nhìn mọi người rồi ngẫu nhiên chỉ vào một sĩ tử thoạt nhìn trông như mọt sách, hỏi: “Bạn học, động lực đọc sách của ngươi là gì? Có thể nói cho mọi người cùng biết không?”Đối phương kích động đáp: “Để xuất sắc hơn người, để gia nhập quan trường, để tạo phúc cho dân chúng!”Lâm Bắc Phàm gật đầu: “Lý tưởng của ngươi rất phù hợp với thực tế, được!”Hắn lại chỉ một người khác: “Ngươi thì sao? Động lực đọc sách của ngươi là gì?”Đối phương càng kích động hơn: “Để vực dậy Đại Võ nên mới đọc sách!”Lâm Bắc Phàm gật đầu: “Lý tưởng của ngươi vô cùng cao thượng, không tồi!”Hắn lại chỉ một vị khác: “Động lực của ngươi là gì?”“Hồi ti nghiệp, nhà học trò nghèo quá, ta đi học vì muốn được sống một cuộc sống tốt hơn, không để người trong nhà chịu đói theo nữa!” Sĩ tử này ngại ngùng cúi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3396722/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.