- Hay là ta giúp nàng được không?
Cứ như thế hắn và cô hoan lạc ngay trong xe ngựa. Tiếng ái muội phát ra trong lúc hai người làm tình, cộng với tiếng rên rỉ của cô phát ra từ trong xe ngựa.
Khiến đám thuộc hạ đi xung phải đỏ mặt. Hai tay bịt tai, mắt không thấy, tai không nghe nhanh chóng di chuyển về phủ.
- Chuyện là thế, nên nàng yên tâm đừng khóc nữa. Ta xin lỗi vì đã bỏ lại nàng một mình ở đó.... nàng đánh ta đi. Còn nữa ta...ta yêu nàng... yêu nàng nhiều lắm.
Cô từ đau khổ rồi chuyển sang ngạc nhiên, khi hắn nói hắn yêu cô rồi sau là là hạnh phúc, vui mừng ôm chầm lấy hắn.
Thật may mắn vì đến cuối cùng cô không bị thái tử làm hại mà còn biết được người mình yêu cũng yêu mình.
- Không sao đâu, ta cũng không có trách chàng. Chàng đừng tự trách mình. Không phải chàng cũng cứu ta đúng lúc rồi sao. Với lại ta cũng yêu A Vũ nữa.
Hắn cũng ngạc nhiên, đêm qua trong lúc làm tình. Cô cũng nói yêu hắn, những tưởng đó chỉ là lời nói do xuân dược tác động. Nên hắn mới không dám tin là thật.
Bây giờ nghe chính miệng cô xác nhận hắn vui mừng ôm chặt lấy cô còn hôn vào môi cô mấy cái. Cô cũng không cảm thấy ngại ngùng mà để mặc hắn làm gì thì làm.
- Vậy vương phi của ta có thấy khó chịu ở đâu không để ta mời thái y?
- Ta không sao cả để ta ôm chàng một lúc.
Hắn cười ôm nhu mà ôm cô vào lòng. Tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-vao-vuong-phi-that-sung/869022/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.