Sáng hôm sau, cô từ từ mở mắt ra.Thứ đầu tiên cô cảm nhận được chính là cảm thấy thân thể vô cùng đau nhức, nhất là phần dưới.
Nhìn lại thân thể của mình, từ đầu đến chân chi chít dấu hôn. Đầu đau nhức, cô cố gắng nhớ lại xem, những kí ức tối qua ùa về nhưng cố gắng lắm cũng chỉ nhớ được lúc thái tử đè cô lên giường làm việc đồi bại đó.
Cô cảm thấy hoang mang, hai tay ôm lấy thân thể của mình, nước mắt ồ ạt trào ra. Cô gào khóc:
- Không..... không...... hức.... hức...tại sao lại như vậy chứ AAAAAAAAA.
Nghe thấy tiếng gào thét, vương gia vội vàng chạy vào. Nhìn thấy tình trạng của cô như vậy hắn cảm thấy vô cùng đau lòng, nhanh chóng chạy tới ôm cô vào lòng dỗ dành.
- VyVy ngoan nào, đừng khóc nữa đừng tự làm đau mình, ta đau lòng.
- A Vũ ta.....ta bẩn mất rồi...... Hức.... hức ta bẩn rồi. Ta không xứng với ngài.
Cô vừa khóc vừa tự đánh vào thân thể của mình, bây giờ cô chỉ muốn chết mà thôi.
- Ngoan... nàng không bẩn... nàng không bẩn chút nào. Ta đã đến cứu nàng đúng lúc, còn cho tên thái tử kia một bài học nữa. Nên VyVy không được khóc nữa.
Nghe hắn nói như vậy tâm trạng của cô mới thả lỏng được một chút... nấc vài cái. Rồi bỗng nhiên nghĩ ra việc gì đó, lại bậc khóc to hơn nữa.
- A Vũ lừa Vy Vy, rõ ràng là..... là thân thể của ta chỗ nào cũng có dấu hôn..... còn phía dưới.... phía dưới....oaoaoaoaooa.
Nghe thấy cô càng bật khóc dữ dội hơn, hắn cuốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-vao-vuong-phi-that-sung/869021/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.